"Như vậy đi," Đồng Niên tiếp tục suy nghĩ, "Chúng ta có thể làm một
phiên bản tốt hơn. Ví dụ như biến hóa một trăm màu sắc? Bởi vì thời gian
thay đổi một màu rất ngắn sẽ không đo được."
Gun lại cảm thấy có ý nghĩa: "Một trăm? Không ngừng kích thích thần
kinh sao?"
"Nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, màu sắc thay đổi một lần,
sẽ phải nhanh chóng nhấn chuột, ghi lại thời gian, lấy trung bình số liệu của
một trăm lần tính ra, có phải tốt hơn không?" Đồng Niên không biết anh có
thấy hứng thú với việc này hay không.
"Không tệ," Ngón tay Gun nhẹ nhàng gõ lên huyệt thái dương, càng
nghĩ càng thú vị, "Có thể thử xem."
"Anh thích không?" Cô lập tức trở nên vui vẻ, "Vậy tối nay em trở về
sẽ làm cho anh, ngày mai sẽ có!"
...
...
Không cần đâu!!!! Chị dâu à!!!!
Mọi người có thể tưởng tượng ra tương lai mỗi khi Gun muốn giày vò,
tự bản thân sẽ tìm đến cái phần mềm cẩu huyết kia, trừng mắt, trong lòng
không ngừng run sợ mà nhấn chuột.
Sau đó còn bị các loại xử phạt về thể xác, dùng cách xử phạt về thể
xác, dùng cách xử phạt về thể xác...
"À đúng rồi," Cô nhẹ giọng hỏi, "Anh có cần thêm bảng xếp hạng
không? Có thể xếp hàng mỗi ngày, thoạt nhìn rất dễ dàng."