CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 23

thần kinh xấu hổ của cậu ta tê liệt luôn rồi! Ha ha ha ha ha ha ha!” Ông anh
tôi lại bắt đầu cười lên hô hố.

Tôi cũng bật cười, dù rằng cái anh A Thổ bị cô nàng lesbian cướp người
yêu kia thực sự là một kẻ xui xẻo mười phân vẹn mười, lẽ ra phải rơi vài
hàng lệ thương cảm chứ không nên ôm bụng mà cười như thế.

Nhưng có mẩu quảng cáo nói rằng, lúc có thể hôn thì đừng nói chuyện. Tôi
nghĩ, lúc có thể cười thì tốt nhất là đừng khóc.

“Anh A Thổ kia mới học năm ba thôi mà, đáng thương quá, em nghĩ anh ta
còn phải bị giễu thêm hai năm nữa ấy nhỉ?” Tôi cười khúc khích.

“Không chỉ có thế, cho dù A Thố cố gắng mấy để thay đổi hình tượng, thì
trong ba học phần bắt buộc ở trường đại học: bài vở, câu lạc bộ, yêu đương,
cậu ta cũng đã xác định ăn điểm 0 tròn trĩnh ở môn yêu đương này rồi?”
Anh trai tôi lại bắt đầu cười lớn.

“Tại sao?” Tôi không hiểu.

“A Thổ không chỉ mất hết thể diện, nghe cô ả cá sấu kia kể, khí khái đàn
ông của A Thổ cũng bị câu chuyện nực cười này lột sạch sẽ rồi, mày nghĩ
xem, bạn gái bị một ả lesbian cướp đi mất, điều này chẳng chứng tỏ về mặt
sinh lý, A Thổ biểu hiện rất không man còn gì! Thế nên lòng tin của A Thổ
cũng theo đó mà suy sụp, liên tiếp xuống dưới mức sàn, chạm đáy rồi.”

Anh tôi bật ngọn đèn ở đầu giường lên, tiện tay rút một quyển truyện tranh,
mở ra.

Cũng đúng, một anh chàng không có lòng tin thì không thể nào triển khai
hành động với cô gái mình yêu được.

Huống hồ, cũng chẳng có cô gái nào yêu nổi anh chàng không có lòng tin,
thế có khác gì thu nhận một thằng bé con không nhà không cửa lại hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.