CÀ PHÊ ĐỢI MỘT NGƯỜI - Trang 4

nào.

Nhưng càng là hình vẽ đơn giản, ví dụ trời xanh ngăn ngắt, cỏ mướt như
thảm, lại càng khó ghép cho hoàn chỉnh.

Vì mỗi mảnh ghép đều quá đỗi mộc mạc, quá đỗi đơn thuần, tốn bao nhiêu
thời gian vẫn không hiểu nổi quan hệ giữa mảnh ghép trên với mảnh ghép
dưới.

Và cả mối liên hệ của chúng với mình nữa.

Tôi hít sâu một hơi.

Bổ sung dưỡng khí, dũng khí.

Và cả mùi cà phê nồng đượm.

Sau đó, tôi muốn kể một câu chuyện.

Một cuốn sách chí ít phải có một câu chuyện gắn bên trong nó, nếu muốn
sách bán chạy, câu chuyện ấy tốt nhất là về tình yêu.

Nói cho người ta biết tình yêu là gì, yêu như thế nào, được yêu ra làm sao
hoặc giả nghiêm túc định nghĩa thế nào mới là hạnh phúc chân chính, dựa
núi núi sẽ đổ, dựa người người sẽ già, hạnh phúc vẫn phải dựa vào bản thân
mới là bền vững nhất…

Nhưng tôi không xác định được câu chuyện này bắt đầu từ khi nào.

Nếu bạn mong đợi cuốn sách mình đang cầm trên tay là một cuốn tiểu
thuyết tình yêu.

Tôi không chắc, nhưng tôi cũng không lấy đó làm kinh hoảng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.