- 30-
- Các
tiến trình liên lạc qua ống dẫn phải có mối quan hệ họ hàng và các ống dẫn nối
phải được mở trước khi tạo ra các tiến trình con.
- Không
thể tự thay đổi vị trí thông tin trong ống.
8.2.2.
Thao tác với "ống dẫn liên lạc"
Tạo một ống dẫn:
int p_desc[2];
int pipe(p_desc);
Giá trị trả về là 0 nếu thành công, -1 nếu thất bại.
p_desc[0] : chứa các số hiệu mô tả nhờ đó có thể đọc trong ống dẫn.
p_desc[1] : chứa các số hiệu mô tả nhờ đó có thể viết trong ống dẫn.
Như vậy việc viết trong p_desc[1] là để truyền dữ liệu trong ống và việc đọc trong
p_desc[0] để nhận chúng.
Ví dụ:
#include <errno. h>
#include <signal. h>
main()
{
int
i,ret, p_desc[2];
char c;
pipe(p_desc);
write(p_desc[1], "AB", 2);
for (i=1; i<=3,i ++) {
ret=read(p_desc[0], &c, 1);
if (ret == 1)
printf(" Gia tri: %c\n",c);
else
perror("Loi ong dan rong");
}
}
Ví dụ trên chỉ ra rằng ta có thể truyền và nhận thông tin trên ống dẫn. Chúng ta đã
dùng hàm read() và write() để viết (truyền) và đọc (nhận) trên ống dẫn.
8.2.3. Liên
lạc giữa tiến trình cha và tiến trình con
Trong ví dụ dưới đây, một tiến trình tạo ra một ống dẫn, tạo ra một tiến trình
con, viết một văn bản vào ống dẫn.Tiến trình con thừa hưởng ống dẫn và các ký hiệu
mô tả của ống dẫn, thực hiện đọc trong ống dẫn:
#include <errno. h>
#include <stdio. h>
void code_fils(int number) {
int
fd, nread;
char texte[100];