CÁCH NGƯỜI PHỤ NỮ XUẤT CHÚNG LÃNH ĐẠO - Trang 322

luôn thấy mình không thể đứng yên một chỗ, thử hết
cái này đến cái kia. Trong đầu tôi luôn thường trực
một câu hỏi, ‘Sao lại không?’ Tôi ghét bị bó buộc.”

Bước vào độ tuổi trưởng thành, khoảng cuối thập

niên 1960, Carolyn thừa nhận rằng có thể cô đã ham
thử nhiều thứ quá. Cô đã quá nổi loạn và không thuộc
hạng “con ngoan trò giỏi” cho lắm. “Ai cũng nghĩ tôi
không làm nên trò trống gì,” cô nhớ lại. “Tôi thử tất cả
mọi thứ, dù có đúng đắn hay không đúng đắn với
quan niệm xã hội thời bấy giờ. Nhưng tôi học được
một điều: tôi biết kiểm soát và biết thế nào là đủ – dù
ai nói gì chăng nữa, chỉ có tôi mới biết điều gì phù
hợp cho chính mình.”

Bị buộc thôi học vào năm cuối cấp 3 sau khi tổ

chức một cuộc biểu tình phản đối và tranh luận về
cuộc chiến tranh xâm lược đất nước Campuchia, lúc
đầu Carolyn không được vào học cao đẳng. Cô phải
đến bang Ohio vì nơi đó không có thời hạn nộp đơn cụ
thể, khi nào đủ sinh viên thì đóng sổ. Khi nhập học,
Carolyn “ý thức” rõ điều cô cần thực hiện: chuyển đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.