CÁI BÓNG CỦA BÍ MẬT - Trang 190

Nghe tôi nói thế, anh ấy liền bảo anh biết rồi, rồi gật đầu và nắm lấy
tay tôi.”

“Sao anh ta lại nắm tay anh?”
“Lời khuyên nhủ của tôi đã chạm tới trái tim anh ấy rồi chứ sao.”
“Anh ta là người dễ xúc động như vậy à? Yếu đuối trước nước

mắt, yếu đuối trước cả những lời khuyên nhủ.”

“Không, không phải như vậy. Tại tôi vốn hiểu rõ lòng người quá

đâm ra...”

“Thôi được rồi. Tôi đi đây.”
Jeong So Yoon đứng dậy. Bị cắt ngang lời, thám tử Lee Ri có

chút tổn thương nhưng anh ta không để lộ ra.

“Tôi bảo cô ‘độc’ không phải có ý xấu gì đâu. Tôi nói như vậy

là...”

“Không sao đâu. Tôi, bây giờ, đang tràn trề độc tố đây.”
Jeong So Yoon khẽ gật đầu rồi bước ra ngoài quán cà phê. Bóng

râm mùa thu tựa nơi ẩn náu của mùa đông đến sớm do nhiệt độ xuống
thấp và không khí trở lạnh đang chỉ chực chờ thời cơ chín muồi để lao
ra. Cũng có thể do mồ hôi đổ ra khi leo lên con dốc ban nãy đã khô mà
Jeong So Yoon thấy thấm lạnh. Cô chỉnh lại cổ áo, rồi bước về phía
tòa nhà Cá Sấu của Goo Dong Chi.

Lần đầu bước vào trong văn phòng của Goo Dong Chi, Baek Ki

Hyun không biết phải đứng vào đâu nên cứ ngó nghiêng chỗ nọ chỗ
kia. Lúc vu vơ nhìn ra ngoài cửa sổ, lúc mân mê sờ tủ quần áo, lúc lại
dùng tay gõ cốc cốc lên tủ tài liệu.

“Chú bảo có chuyện muốn nói mà.”
Nhìn Baek Ki Hyun bối rối đi tới đi lui một hồi, Goo Dong Chi

không chịu nổi nữa, đành ném ra một câu.

“A, lần đầu tiên tôi tới chỗ như thế này. Phải ngồi vào đâu, phải

ăn nói như thế nào, tôi thực không biết nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.