CÁI CHẾT TRÊN CHẤM PHẠT ĐỀN - Trang 66

14

Chúng tôi lao lên. Phòng 316 hoàn toàn tan nát. Cửa tủ bị giật tung,

đệm giường và vải trải giường bị cắt vụn, quần áo vứt bừa bãi trên sàn,
thảm bị quăng vào góc, mọi thứ để trong va-li bị quăng ra khắp bốn phía.
Giữa cảnh hoảng loạn ấy là một người đàn ông có tuổi, nằm dưới sàn, gần
như trần truồng. Tư thế nằm không tự nhiên, một vũng máu đọng ở phía
dưới thân thể. Tôi cầm tay ông ta, không còn mạch đập nữa.

Chúng tôi khép cửa phòng, ra ngoài. Ca-bi-sếch cầm theo danh sách

những người ở khách sạn, một lần nữa xem lại dòng “Phòng 316”: Cuốc
Vi-ne, thương gia buôn bia, Phơ-ri-đrích Cuốc, thư ký của ông ta. Họ đến ở
khách sạn một tuần. Trước tiên ở phòng 513, sau đó theo đề nghị của ban
quản trị khách sạn đến ở phòng 316. Việc thuyên chuyển đó nhằm giải
phóng cả một phía hành lang khách sạn cho con trai của hoàng tử Cô-oét và
đoàn tùy tùng danh dự ở. Hai nhà buôn này đi bằng chiếc ô-tô “Méc-xê-
đét” tới, số biển 38 - 25FM. Ngày mai là thời hạn rời khách sạn.

Ca-bi-sếch chạy đi gọi điện cho Gô-mô-la, để thiếu tá gửi đến thêm

một nhóm công tác đặc biệt nữa.

Bà Páp-kô-va kể ngắn gọn về chuyện xảy ra. Bà bắt đầu dọn dẹp từ

nửa hành lang bên phải tầng ba vào lúc 10 giờ, lần lượt từ phòng này sang
phòng khác. Phòng 316 đóng cửa. Bà gõ cửa, và từ trong phòng vọng ra
một câu tiếng Đức “Hoch cin half Stunde”

[2]

. Bà bèn bỏ phòng đó và dọn

tiếp các phòng khác. Sau đó bà quay lại. Cửa vẫn đóng, nhưng khi gõ thì
không ai mở. Bà bèn dùng chìa khóa của mình và mở cửa. Khi bà thấy cảnh
tượng bày ra trước mắt thì bà đóng sập ngay cửa lại, ù té chạy lên phòng
giám đốc.

Tôi đứng ngoài hành lang chờ nhóm công tác đặc biệt và nhân viên

giám định pháp y tới. Ca-bi-sếch quay lại và báo là họ đã lên đường đến
đây.

- Thế còn người ở cùng với hắn đâu rồi? - Anh hỏi nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.