CÁI ĐỒ TRỜI ĐÁNH. CÔ CỨ ĐỢI ĐẤY!!! - Trang 138

- Cô ta muốn lái thì kệ đi, mắc gì phải ngăn cản?_ Rani

- Anh im đi, biết gì mà nói?_ Windy cốc đầu Rany. Nó chẳng thèm để ý

nữa ngồi bệt xuống ghế, bên canh Sky kéo tay hắn ra và... ngủ.

- Này sao cô tự nhiên thế hử? con gái gì mà vô duyên hết sức._ Hắn làu

bàu

- Im_ nó cầm quyển sách đáp vào đầu hắn rồi lăn ra ngủ. Hắn nhìn nó

ngủ như trẻ thơ bỗng thấy thanh thản vô cx. Chỉn lại tư thế nằm của nó, hắn
cười nhẹ rồi tự lụng vào ghế ngủ theo.

- Ế, 2 anh chị này suốt ngày đánh nhau sao hôm nay lại ngủ chung?_

Windy dừng cãi cọ nhìn tụi nó ngủ.

- Còn hỏi hả? Em và Rany đánh hau lên nó phải xuống hàng ghế sau ngủ

chứ sao_ Kevil thở dài.

- Người iu à, tụi mk cx ngủ chung đi_ Windy bò lại gần Haray nụng nịu

- Biết rồi, qua đây đi_ Haray chỉnh lại ghế ngồi, kéo Windy vào lòng và

ngủ.

- Chẳng lẽ tao và mày lại ôm nhau ngủ? k thể nào_ Rany hét lên

- Thhes thì... làm thôi_ Kevil cười nham hiểm. Rồi nhẹ nhàng bế Haray

về ghế của mk, ôm cô vào lòng ngủ, chẳng hiểu sao cô gái nhỏ nhắn này khi
ngủ lại dễ thương như thế, chẳng có chút gì là hung dữ, sao bỗng nhiên lại
muốn bảo vệ, che chở ho cô bé này. Rany nhẹ để Windy tựa vào vai mk,
cảm giác ấm áp lạ thừng, trái tim như rung lên từng hồi, cô ấy ngủ ngây thơ
như 1 đứa trẻ, từng đường nét trên cơ thể hoàn mĩ 1 cách kì lạ( cha nì biến
thái), vén mái tóc xòa trc mặt của cô, Rany quàng tay qua vai ôm cô vào
lòng như sợ cô se biến mất, như muốn chiếm lấy thứ cảm giác hạnh phúc
này dù biết nó k thuộc về mk.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.