CÁI ĐỒ TRỜI ĐÁNH. CÔ CỨ ĐỢI ĐẤY!!! - Trang 206

- Lâu lâu cái con khỉ, muội làm gì vậy? Đã biết k sử dụng phép đc mà

còn liều mạng dùng bùa chú gọi ta lên, Haray cho muội làm vậy à? Dù ta có
là Diêm Vương cx k cứu nổi nha đầu muội đâu_ Vương ca tức giận hét vào
mặt nó, hazzj anh em nhà này giống nhau thật đấy, rất thích lên lớp người
ta, hấp diêm đôi tai bé nhỏ của nó. Nó cố ặn ra 1 nụ cười tươi hết sức có
thể, níu áo Vương ca, nũng nịu.

- Ai dà, lâu lâu mới gặp ca đường mắng muội nữa mà, nếu k muội sẽ

cùng Haray quay về địa phủ nghỉ mát mấy hôm á

-Đc rồi mà muội muội tốt, đừng nói gì với Haray, muội muốn gì cx đc,

làm ơn đừng chấm dứt tháng ngày bình yên của ta_ Vương ca nghe đến tên
cô em gái thân thương thì sợ xanh mặt, vội làm hòa với nó.

- Đc rối, em chỉ nhờ anh 1 việc nhỏ xíu thôi hà, thật ra.... Nó kéo Vương

ca xuống ngang đầu mk, thì thầm, nghe xong mặt anh biến sắc, khẽ đẩy
người nó ra, anh lắc đầu tỏ vẻ bất lực.

- Chuyện này tuy có nằm trong khả năng của ta, nhưng như vậy là phạm

luật, ta ka thể giúp muội

- Huynh? k giúp? Vậy muội đi nhờ Haray nhé_ nó vênh mặt toan bước

đi

- Rồi đc rồi, ta sẽ giúp, con tiểu nha đầu bướng bỉnh, giờ ta đi đc chưa?_

Vương ca đành ngậm miệng đồng ý.

- Bye nha Vương ca, rảnh muội sẽ về địa phủ thăm huynh._ Nó hôn gió

tạm biệt, Vương ca vội ngoắc tay, 1 làn khói 7 màu lan tỏa, bao lấy người
anh rồi từ từ tan biến.

- Xí, bày đặt khói hồng 7 màu, đĩ đượi_ nó nguýt dài nhận xét

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.