CÁI ĐỒ TRỜI ĐÁNH. CÔ CỨ ĐỢI ĐẤY!!! - Trang 210

lao ra túm cổ và đá đít nó về Mĩ chứ nhỉ? Nó bước lên bục, cha sứ đang đọc
kinh khâm niệm người chết? Hình như là thế, hoặc có thể nó k quen với
mấy lời trong lễ cưới chăng?

- Con có đồng ý lấy người đàn ông này làm chồng k?_ cha sứ hỏi

- Có_ nó thẳng thừng, Quân cứ chốc chốc lại liếc nó, như có chút tiếc

nuối, k vui cuốn lấy cậu.

- Vậy con có dám hứa dù giàu hay nghèo, hạnh phúc hay khổ đau, bệnh

tật hay khỏe mạnh cx đều ở bên cạnh người đàn ông này k?

- K, ngu gì mà chuốc vạ vào thân_ nó thật lòng trả lời

- Hở_ cha sứ và cả hội trường tròn mắt nhìn nó? Nó đã nói gì sai sao? nó

chỉ nói thật thôi mà( Giờ em mới biết, chị quá thực dụng)

- À k, ý tôi là ngu gì mà từ bỏ người mk yêu_ nó vội chữa dù lòng cảm

thấy k phục.

- Vậy bây giờ chỉ cần trao nhẫn là 2 người sẽ thành vk ck_ cha sứ tiếp

lời

- Ờ, à mà khoan, tôi còn chưa nói hết mà, đưa cái mic đây ông già_ Nó

dựt cái mic trc ngực cha sứ, quay xuống trc ánh mắt ngỡ ngàng của bao
nhiêu người, họ chẳng hiểu nó đang làm gì cả.

- M.n sự kiện nổi bật hôm nay k phải là lễ cưới của tôi, mà thật sự, cx

chẳng có lễ cưới nào cả, tất cả chỉ làm nền cho nhân vật chính của buổi lễ
này thôi. Phải k? Ông Đỗ Khang?_ Nó chỉ về hướng ông bố chồng suýt
thành tương lai của mk, và bà mẹ kế của Quân.

- Con đang nói gì vậy? Nguyệ tBăng? đây là đám cưới của con với Hòa

Quân, sao con có thể làm loạn thế đc?_ Ông Đỗ nhìn nó đe dọa, k khách khí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.