CÁI ĐỒ TRỜI ĐÁNH. CÔ CỨ ĐỢI ĐẤY!!! - Trang 316

Không biết đem mặt chà xuống lòng đường có mỏng bớt không nhỉ? Thiện
tai, sao nghĩ ác quá). Lay nhìn cô bé không chớp, anh cũng chẳng còn gì lạ
cả. Thiên Nhi có chút thất vọng, anh không nói, tức là không đồng ý. Cô bé
đứng dậy phủi váy quay đi. Không phải bỏ cuộc đâu nhé, chẳng qua là cô
còn rất nhiều thời gian. Không chóng thì chày, khối băng kia thể nào chẳng
tan hết.( lạc quan dữ hén?) Lay bỗng đứng bật dậy, anh thừa nhận mình đối
với Thiên Nhi cũng có cảm giác khác với những cô gái bình thường. Anh
không biết thế nào là yêu cũng không biết thế nào là rung động. Nhưng khi
ở bên cô bé lại thấy rất ấm áp. Anh ôm chặt Thiên Nhi từ phía sau cô bé có
chút ngỡ ngàng, sau đó mừng rỡ quay lại.

- Vậy là anh đồng ý hả?_ Thiên Nhi hỏi, Lay không trả lời, chỉ khẽ mỉm

cười. Vậy là anh đồng ý, thật không uổng công cô trồng cây si mà. Cô cười
tươi, ôm lấy cái cổ kiêu ngạo của anh

- hôn em đi

- Hả?_ Lay suýt thì sặc. Cậu nhìn cô bé trước mặt. Thật ra Thiên Nhi

thuộc dạng Loli, nhì như một đứa trẻ không hơn không kém. Đôi khi kiến
Lay thấy mình giống như một ông bố trẻ vậy.

- Em nên đi ngủ đi_ Lay thoái thác, đắt cô xuống đất

- Anh không hôn em không ngủ

- Đã bảo đi ngủ ngay_ Lay cương quết

- Vậy hôn má nhé_ Thiên Nhi nhượng bộ, chỉ vào cái má trắng ngần

phúng phính của mình. Lay thở dài, nhưng rồi cũng chị thua mà dặt đôi môi
mền mại lạnh ngắt của mình lên khuôn mặt xinh xắn của cô. Thiên Nhi cười
thích thú rồi nhanh chóng chạy về phòng ngủ. Lay chẳng biết nói gì về sự
trẻ con của cô nhưng có lẽ anh cũng thích cô thật rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.