- Seny, Haray tao nhớ tụi mày quá huhu..._ Windy vượt qua mặt Rany
lao về phía Haray làm chàng ta mừng hụt, đã thế, lúc nãy bị bắt thì k thèm
khóc, bây giờ an toàn rồi thì khóc như chết cha chết mẹ.
- Ngoan, k sao rồi_ Haray ôm Windy vào lòng vỗ về.
- Huhuhuhuhuhuhuhuhuhuhu......_ Windy tiếp tục khóc
- Nín đi nào_ Seny xoa đầu.
- Huhu...hix hix...huhuhu_ vẫn khóc.
- Nói tao nghe, bọn chúng làm gì mày_ Haray vỗ về.
- Oaoaoa.........._ Còn khóc to hơn.
- Mệt mày quá, khóc hoài._ Seny bực bội gắt.
- Huhu.... Haray Seny mắng tui kìa_ Windy nũng nịu.
- Đc ùi, thương thương tao k mắng nữa, thương Windy nhất_ nó nựng.
- Oaoa tao sợ lắm Seny_ Windy lao vào lòng nó sụt sùi.
- Biết mà biết mà, tao sẽ trả thù cho mày. _( mồn nói vậy nhưng lòng lại
nghĩ, mày thì sợ cái nỗi gì? làm bộ)_ nó nhăn mặt.
- Tội nghiệp tình iu của tôi quá_ Haray súyt xoa
- Thương vk quá cơ_ nó an ủi.
- Ck thương vk thiệt hôm? Vậy hôm nào phải dẫn vk đi chơi đấy nhé_
Windy rụi đầu vào người nó, vẫn chưa thôi sụt sùi. Còn 3 người bọn hắn
đứng như trời trồng nhìn tụi nó diễn màn kịch nước mắt củm động mà dựng
hết cả tóc gáy.