CÁI TẾT CỦA MÈO CON - Trang 7

Gần nửa đêm, bỗng chung quanh bếp rúc rích hết cả. Mèo con nhỏm

dậy, mắt càng xanh lè. Chín mười thằng chuột nhắt ở đâu chui qua cái lỗ
thủng ở chân vách, chạy túa vào.

- Ối eo ôi, có mèo!

Một con chuột nhắt ngã lăn đùng ra, kêu choe chóe.

- Chít, chít, hừ, thằng mèo nhép ấy, mà lại bị buộc dây thế kia thì sợ

gì!

Một con chuột già bảo thế. Rồi nó chùi mấy sợi ria, hai mắt như hai

hột đỗ đen nhìn mèo con chế giễu: “Tí nữa, rồi chú mày sẽ biết tay ông
Chuột cống, hả!”

Vừa lúc ấy, xông lên một mùi hôi nồng nặc. Cổ họng chú Mèo con cứ

sít lại không kêu được nữa. Từ cái lỗ ở chân vách chui vào một con vật đen
sì lù lù bằng cái bắp chuối, mõm nhọn hoắt, đuôi dài, lông ướt ròng ròng
nước cống. Nó trợn mắt, nhe ra những chiếc răng nhọn, cười mũi:

- Khịt khịt, đứa nào nhắc đến ta đấy? À hà, lại có chú mèo nhép ở đâu

mới về thế này? Có đủ một miếng cho ta không?

Miu con lùi mãi vào sát vách, bốn chân chú run cả lên. Chuột cống bò

đến gần, nghếch mõm cười ngất:

- Chú mình sắp đái dầm rồi hay sao thế? Thôi, biết điều thì đứng yên

đấy, ta tha chết. Hễ ngọ nguậy, ta chỉ đớp một răng là mày ngoẻo không kịp
ngáp. Chuột cống chùi bộ râu và gọi đám bộ hạ: “Kìa, chúng bay đâu, xem

thằng Nồi đồng hôm nay có gì chén được không?”

Lũ chuột bò lên chạn, leo lên bác Nồi đồng. Năm sáu thằng xúm lại

húc mõm vào, cố mãi mới lật được cái vung nồi ra. “Ha ha! Cơm nguội!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.