CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 217

Khi Ellie nhận ra rằng nàng đang nghiêm túc bới lông tìm vết, nàng đã tự
thức tỉnh tâm trí của mình. Đây là một chuyện vô lý. Nàng không thể không
ưa thích Frances chỉ vì nàng cảm thấy mình thiếu phân lượng. Chắc rằng
nàng chững chạc hơn thế chứ?

Dòng tư tưởng của nàng bị gián đoạn khi Frances đã đột ngột rít lên. Tim của
Ellie nhảy tận cổ họng.

Nét mặt của cô ấy đang vẹo xoắn trong cơn giận dữ, Frances tát bàn tay của
người giúp việc đi, và quay sang nhe nanh múa vuốt với cô gái. "Mày đã kẹp
da tao vào cái móc, mày... đồ trái banh mỡ. Trở về phòng giặt đồ nơi thuộc về
mày! Kêu Meghan đến cho tao."

Nước mắt tràn ngập đôi mắt của cô hầu gái nhỏ. Cắn xuống làn môi, cô nhún
người chào và vội vã thoát ra khỏi phòng.

Ellie luống cuống hầu như không biết phải để ánh mắt của mình nơi nào,
nhưng Frances thì không có phần lúng túng gì. Cô mỉm cười đưa ra mặt dây
chuyền tới trước Ellie như không có gì đã xảy ra. "Hãy giúp chị đi, Ellie?"

Giúp cô ta? Ellie muốn siết cổ cô ấy! Trong thời gian với thân phận của một
cô đồng hành, nàng là người đã phải nhận những khinh khi và xem thường,
nhưng chưa có ai đã từng gọi nàng đồ này đồ kia. Nếu họ làm như vậy, nàng
đã bỏ công việc với họ.

Nàng khóa lại chiếc móc mà không có sự cố gì, nhưng không cách nào khiến
mình mỉm cười. "Em cũng cần thay y phục," nàng nói, không muốn trải qua
một phúc nào nữa với người phụ nữ này, "trước khi những người khác về
nhà."

Đấy là một cái cớ yếu ớt ngay cả khi bản thân nàng nghe thấy, nhưng tâm trí
của Frances rõ ràng đã để tâm vào chuyện khác. Cô ấy đứng lên và quàng
cánh tay của mình qua tay của Ellie khi cô tiễn Ellie ra cửa.

"Ellie", cô nói với giọng nói giống như nụ cười của cô, êm tai và như đang
tâm sự, "Chị không biết em đã nghe những gì về Jack và chị, nhưng chị hứa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.