CẠM BẪY ĐỘC THÂN - Trang 56

cho đến khi chàng tự khống chế được bản thân mình, rồi chàng mới bắt đầu
lên kế hoạch.

Chàng không thể chiếm hữu nàng ngay trong cái ghế này. Chàng muốn được
từ từ với nàng, thám hiểm nàng tường tận, kỹ càng. Theo bản năng, chàng
dùng ngón tay mình vuốt dọc theo bờ vai nàng, họng nàng, cổ nàng, trấn an
nàng dù chàng đang dụ dỗ nàng để nàng chấp nhận thêm nhiều sự vuốt ve
mơn trớn hơn thế nữa.

Chàng nói với giọng khàn khàn: “Aurora, anh muốn được làm tình với em.”

Nàng hít vào một hơi rồi ngã người ra một chút.

“Aurora?”

Nàng hít thở và êm ả nói: “Em cũng muốn vậy.” Nàng lại phủ lên đôi môi,
mặt, và cổ chàng với những nụ hôn nóng bỏng. Cánh tay nàng choàng quanh
eo chàng.

Chàng rên rỉ với niềm khoái lạc khi bàn tay nàng di chuyển trên thân chàng.
Nhưng trong không gian của một nhịp tim mọi thứ đã thay đổi. Trong sự
nồng nhiệt của nàng, bàn tay nàng đã áp vào vết thương của chàng và cơ thể
chàng gồng lên trong thống khổ.

Xuýt xoa, nghiến chặt răng, chàng chìm người vào lòng ghế.

“Em xin lỗi,” nàng khẽ thốt, bàn tay nàng phe phẩy chiếc cổ của mình. “Em
lẽ ra phải nhớ anh bị thương. Ôi, trời ơi, em đã làm gì thế này?”

Chàng không nghiến răng nữa. “Tất cả đều ổn. Anh không sao. Không phải
lỗi của em đâu.”

Nàng đứng lên và nghiên cứu chàng trong giây lát. “Thật là hết hy vọng,”
nàng nói. Rồi đợi cho đến khi hơi thở của mình bình ổn mới tiếp tục. “Chúng
ta không nên làm điều này. Một bác sĩ mới là điều anh cần.”

“Anh không cần bác sĩ.” Chàng đang ấn bàn tay vào bên thân, chờ cơn đau
lui xuống. “Người hầu cận thân của anh có thể chăm sóc anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.