CẠM BẪY HÔN NHÂN- SỰ TRẢ THÙ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 1003

Cố Tâm Ngữ rốt cuộc cũng bước ra, nhìn thấy anh trai đứng trước mặt

bỗng giật mình.

“Anh hai, anh chưa đi đưa bữa sáng yêu thương à? sao còn chưa đi?”

Cố Tâm Ngữ cúi mắt né tránh, ánh mắt như che giấu điều gì đó.

“Em rốt cuộc là bị sao? Bệnh rồi phải không? Anh vừa gọi điện thoại

cho bác sĩ rồi, bệnh rồi thì đừng đến công ty nữa.” Cố Thịnh giống như
người mẹ đang quan tâm con, sức khỏe của em gái anh từ trước đến nay
luôn làm anh lo lắng.

“Anh hai….anh….anh đừng lo cho em, anh mau đi gặp chị dâu đi.”

Cố Tâm Ngữ vừa nghe nhắc đến bác sỹ khuôn mặt lập tức đỏ bừng, muốn
đuổi Cố Thịnh đi qua thăm chị dâu, sau đó gọi điện cho bác sỹ không cần
tới.

Đôi lông mày của anh càng nhíu chặt hơn, “Em rốt cuộc là bị gì vậy?

Anh không lo lắng cho em thì lo cho ai đây? Nhanh nói anh nghe! Có phải
em đã biết mình mắc bệnh gì phải không? Nếu đã sinh bệnh rồi mấy hôm
nay còn đến công ty làm gì? Mau chuyển hết công việc cho các giám đốc
bộ phận lo đi, em lo nghỉ ngơi.”

“Anh hai….sao anh nhiều chuyện vậy!” Cố Tâm Ngữ chịu không thấu

người đàn ông trước mắt, nhưng trong lòng lại cảm thấy rất ngọt ngào ấm
áp, anh trai cô từ trước đến nay vẫn luôn quan tâm cô, lo lắng quá mọi
chuyện.

Bộ dạng của Cố Thịnh giống như nếu cô chưa khám bệnh xong thì anh

chưa rời đi, khiến cô phải không đánh mà khai, biết được bí mật của mình
sẽ không giữ được nữa, bàn tay vô tình đặt trên bụng, cúi đầu xuống, “
Em…..em có thai rồi!”

Có thai? Cố Thịnh ngạc nhiên sững sờ, biểu hiện vừa rồi của Tâm Ngữ

là có thai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.