Cố Thịnh khẽ cau mày, thoáng qua trong mắt chút nghi ngờ, lần đầu
tiên gặp mặt? Ánh mắt dao động nhìn hai người. Tả Tình Duyệt bình tĩnh,
nhưng ánh mắt hứng thú của Cận Hạo Nhiên nhìn Tả Tình Duyệt cũng
không cách nào che đậy được.
"Rượu của bác sĩ Cận, đương nhiên là phải uống....!" Cố Thịnh tự
mình nhận lấy ly rượu, ngửa đầu một cái đổ vào trong miệng, nâng Tả Tình
Duyệt trong ngực lên, cúi người chặn lại đôi môi của cô, trong ánh mắt
kinh ngạc của mọi người đem rượu đổ vào trong miệng cô.
Thời gian như dừng lại, Tả Tình Duyệt mới vừa rồi còn vì lời nói của
Cận Hạo Nhiên thở phào nhẹ nhõm, căn bản không ngờ anh sẽ làm ra loại
chuyện như vậy. Giờ phút này, cô đã không cảm giác được mùi vị sâm
banh, cả người tựa hồ đều bị hơi thở bá đạo của Cố Thịnh bao phủ.
Đèn flash lại lóe sáng một lần nữa, ngày mai, toàn thế giới đều sẽ biết,
tổng giám đốc của tập đoàn Cố thị cùng vợ mới cưới ngọt ngào đến cỡ nào.
Cận Hạo Nhiên liền giật mình, đôi tay nắm thật chặt, hận không thể
đem Tả Tình Duyệt từ trong ngựcanh ta kéo ra, nhưng sự thực cô là vợ Cố
Thịnh làm cho anh cứng đờ ở nơi đó, trong lòng khổ sở vô biên. Bọn họ là
vợ chồng mới cưới, Cố Thịnh đối với Duyệt Duyệt như vậy là chuyện thiên
kinh địa nghĩa, không phải sao?
Anh làm sao có thể can thiệp?
Ánh mắt lợi hại của Cố Thịnh như có như không liếc về phía Cận Hạo
Nhiên, nhìn đến chán nản trên mặt anh ta, hài lòng buông Tả Tình Duyệt ra.
Cố Thịnh chính là muốn cho Cận Hạo Nhiên hiểu được, Tả Tình Duyệt là
người phụ nữ của Cố Thịnh, bất kể bọn họ có phải lần đầu tiên gặp mặt hay
không, anh đều không cho phép Cận Hạo Nhiên có chút nào mơ ước đối
với vợ mình.