CẠM BẪY HÔN NHÂN- SỰ TRẢ THÙ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 167

"A. . . . . ." mặt của Tả Tình Duyệt trắng xanh đỏ bừng, cánh tay mạnh

mẽ của Cố Thịnh giữ chặt cô, mặt dán chặt lồng ngực của anh, có thể nghe
rõ tiếng tim đập của anh.

Phản ứng như vậy của cô thật được lòng Cố Thịnh, nâng cằm cô lên,

ngưng mắt nhìn hai mắt của cô, đôi con ngươi trong suốt như nước, không
chút tạp chất nào. Bản thân mình cũng đã vô số lần đắm chìm ở trong đó,
nếu không biết chuyện cô từng làm, anh nhất định sẽ bị cô hấp dẫn, thậm
chí là mê hoặc.

Khuôn mặt nhỏ nhắn tản ra đỏ ửng mỹ lệ khiến cho lòng của anh

không khỏi dao động, nhất thời có chút thương tiếc cô.

"Cô chính là dùng vẻ mặt ngây thơ này để câu dẫn người sao?" Trên

mặt cương nghị của Cố Thịnh nở nụ cười ôn hòa, nhưng lời từ trong miệng
thốt ra lại giống như dao găm, sắc bén vô cùng. Ngón cái vuốt ve khóe môi
cô, rõ ràng cảm nhận được bi thương trong mắt cô và sự run rẩy của thân
thể, tiếp tục nói, "Nếu ai không biết, còn có thể cho rằng cô là xử nữ!"

Khổ sở và đau đớn tràn ngập cả tim cô, không biết kế tiếp Cố Thịnh sẽ

nói ra lời đả thương người gì nữa, nhưng cô lại biết, mình không cách nào
chịu đựng ngôn ngữ tổn thương nhiều hơn nữa, cô sợ tim mình sẽ vỡ!

Giống như là hạ quyết tâm, đôi tay Tả Tình Duyệt ôm cổ của anh,

ngăn chặn đôi môi muốn tiếp tục tổn thương cô của anh, môi kề môi nhau,
xúc cảm mềm mại khiến hai người đều kinh hãi. Cả hai mở to đôi mắt nhìn
đối phương, trong lòng Tả Tình Duyệt cuồng loạn không ngừng, trời ạ!
Anh có nghĩ mình dâm đãng hay không?

Dù thế nào thì cô cũng đã không lo được nhiều nữa rồi, nhưng, lúc này

cô lại không biết nên tiếp tục như thế nào nữa. . . .

Trong mắt Cố Thịnh thoáng qua vẻ kinh ngạc, chưa từng có nụ hôn

nào khiến anh rung động như vậy, chỉ là môi dán môi mà thôi, không có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.