CẠM BẪY HÔN NHÂN- SỰ TRẢ THÙ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 190

Tả Tình Duyệt cảm giác được cả người toát ra một tia lạnh như băng,

có gì khác nhau sao? Cô đột nhiên sinh ra ý niệm trả thù, mở hai mắt ra, đôi
mắt trong sáng đầy vẻ quật cường, "Không phải nói biểu hiện tốt sao? Nếu
như anh ấy muốn. . . . . . Tôi cuối cùng không thể không cho, không phải
sao?"

Cố Thịnh cứng đờ, lửa giận bộc phát. Anh đang muốn dạy dỗ lại

người phụ nữ này, lại phát hiện, khi anh còn đang sững sờ, Tả Tình Duyệt
đã tránh thoát tay anh, người đã biến mất ở cửa phòng. Nhìn bóng lưng
thẳng tắp của cô, trong lòng Cố Thịnh chợt dâng lên một cảm giác vô lực
trước nay chưa từng có.

Anh làm như vậy, rốt cuộc là đúng hay sai?

Một tay nâng trán, Cố Thịnh không còn trấn định như thường thấy

nữa, bóng dáng của Tả Tình Duyệt và khuôn mặt ngây thơ của Tiểu Ngữ
cùng xuất hiện trước mắt, khống chế cả suy nghĩ của anh.

"À, đúng rồi, tôi quên nói, khi nào Tổng giám đốc Cố sắp đặt xong giờ

hẹn thì nói cho tôi biết!" Tả Tình Duyệt đột nhiên dừng lại, giọng nói nhẹ
nhõm thật giống như cô chỉ là nhận một cuộc hẹn bình thường, nhưng Cố
Thịnh trong lòng lại hơi run, giống như một giây kế tiếp, cả người cô sẽ
biến mất.

Suốt đêm, Tả Tình Duyệt cũng không trở về phòng chính của cô, bởi

vì cô biết gian phòng của cô cùng phòng của Cố Thịnh chỉ có một bức
tường ngăn cách, hơn nữa còn có cửa thông nhau, cô không muốn ở quá
gần anh, nhìn vào mắt anh sẽ làm lòng cô đau hơn.

Cô tùy ý tìm một phòng khách ngủ.

"Cô chủ đâu?" Cố Thịnh ngồi trên bàn ăn, người giúp việc đưa bữa ăn

sáng lên, Cố Thịnh nhíu mày nhìn xuống, thường ngày đều là Tả Tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.