xụi lơ ở trong ngực Cố Thịnh, anh hài hước nhìn cả khuôn mặt đã đỏ bừng
của cô.
Nghĩ đến đám oanh oanh yến yến vây quanh anh, trong lòng Tả Tình
Duyệt toát ra chút ghen tuông. Cô danh chánh ngôn thuận là vợ của Cố
Thịnh nhưng không cách nào chắn chừng tình cảm của anh, càng thêm
không có năng lực can thiệp cuộc sống riêng tư của anh!
Còn có người vợ nào đáng buồn như cô không?
Đối với phản ứng của cô, Cố Thịnh là người hiểu rõ nhất, chỉ là giờ
phút này trong lòng Tả Tình Duyệt đang suy nghĩ gì, anh đều liếc thấy
được, anh vuốt ve đôi môi bị hôn đến trướng hồng. Cố Thịnh cười nhẹ lên
tiếng “vào giờ phút này, em là duy nhất của anh!”
Nếu đã là trò chơi thì hãy làm cho trò chơi này càng thêm chân thật,
cho cô một chút tiếng nói ngọt ngào cũng không sao!
Huống chi anh tựa hồ rất hưởng thụ cảm giác nói chuyện ngọt ngào
với cô.
Lòng của Tả Tình Duyệt giống như bị thứ gì đụng phải, cô là duy nhất
của anh!
Hưng phấn quá mức, cô cố ý không để mắt đến ý còn lại trong câu nói
‘ vào giờ phút này ’, nếu đã quyết định tham gia trò chơi này, cô cần gì phải
để ý nhiều như vậy? Chỉ cần cô hiện tại vui vẻ là được rồi!
Tả Tình Duyệt thu lại ngượng ngùng, to gan đặt tay mình lên cổ Cố
Thịnh tựa như một con thiêu thân lao đầu vào lửa nóng.
Sự nhiệt tình của cô thiêu đốt Cố Thịnh, người phụ nữ trong lòng hiện
tại là vợ của anh. Anh không cần thiết đi ẩn nhẫn sự vọng động của mình,
chồng cùng vợ ân ái là chuyện thiên kinh địa nghĩa mà, đúng không?