Trời ạ! Cô cảm thấy mình thật là đáng xấu hổ, cư nhiên lại mong đợi
anh đến đoạt lấy cô, cho dù là hành hạ cũng được!
Bị dược vật khống chế, đôi mắt đã mê ly, trên mặt đỏ ửng giống như
muốn nhỏ ra máu.
Một màn kiều diễm này cũng xuyên thấu qua bức tường thủy tinh
trong suốt hiện ra phòng họp, vào cả trong mắt hai người đàn ông.
Kiều Nam huýt gió một cái, "Tả tiểu thư thật sự là báu vật!"
Anh cố ý gọi Tả tiểu thư, mà không phải Cố phu nhân, bởi vì anh đang
mong đợi kết quả đánh cuộc với Tả Tình Duyệt, anh hiện tại càng muốn cô
trở thành người phụ nữ của anh. Thanh thuần như hoa lan trên núi, lúc nhiệt
tình lại như một đóa anh túc trên cao nguyên, một mặt Thiên Sứ, một mặt
yêu tinh, cô gái như vậy là ước mơ tha thiết của phần lớn đàn ông!
Mà trước mắt của anh thì có một, nếu đã bị anh bắt gặp, anh làm sao
bỏ qua cơ hội này?
Cố Thịnh cho dù muốn giả bộ trấn định đi nữa, giờ phút này cũng đã
tối mặt, chống lại tầm mắt Kiều Nam, anh hận không thể quăng một quyền
vào khuôn mặt đang tràn đầy hứng thú của đối phương."Có là báu vật đi
nữa, cũng đã là vợ của người khác!" Tả Tình Duyệt là người phụ nữ của Cố
Thịnh anh, vợ của anh người khác đừng hòng mơ tới.
"A? Vợ người khác?" Kiều Nam nhỏ giọng nỉ non, cũng bởi vì là vợ
của Cố Thịnh mới càng thêm thú vị nha!
"Kiều ca thừa nước đục thả câu rồi, anh muốn gì mới chịu thả họ?
Tiền bạc? Buôn bán?" mười ngón tay Cố Thịnh bắt chéo, ánh mắt lợi hại đe
dọa nhìn Kiều Nam, khôi phục khí thế của một bá chủ trên bàn đàm phán.