tái nhợt, nếu không đến bác sĩ, anh sợ cô sẽ chống đỡ không được, nếu vết
thương để lại sẹo thì phải làm sao?
Lúc này, anh thống hận chính mình, đồng thời, cũng hận không thể
đánh cho Cố Thịnh một trận!
Sao tâm địa người đàn ông này lại độc ác như vậy, đối với người phụ
nữ nhu nhược như thế mà cũng xuống tay được!
Thời điểm bọn họ từ trong đám người đi ra, thân thể một người cao
lớn đột nhiên xuất hiện ở trước mặt bọn họ. Cố Thịnh vươn tay bắt lấy cổ
tay mảnh khảnh của Tả Tình Duyệt, dùng sức lôi kéo, một giây kế tiếp,
thân thể Tả Tình Duyệt nghiêng tới trước, ngã vào trong ngực Cố Thịnh.
Sự việc xảy ra quá nhanh, mọi người nhìn thấy Cố Thịnh đột nhiên
xuất hiện đều tập trung suy đoán rốt cục khúc mắc tình cảm giữa ba người
sẽ tiếp tục diễn ra như thế nào.
"Thịnh. . . . . Anh hãy nghe em nói. . . . ." Tả Tình Duyệt thấy Cố
Thịnh, trong lòng vui mừng, bắt lấy vạt áo của anh, vội vàng muốn giải
thích, cô phải nắm chặt cơ hội này, cô sợ, không biết thời điểm nào Cố
Thịnh lại đẩy cô ra, tự mình rời đi.
Muốn gặp được anh thật là khó, hôm nay, cô đã chồng chất vết thương
rồi.
"Xuỵt, đừng nói chuyện, chuyện của chúng ta anh sẽ tự mình giải
thích với các phương tiện truyền thông!". Cố Thịnh cưng chiều nhìn Tả
Tình Duyệt, động tác dịu dàng ôm cô vào trong ngực, nụ cười trên mặt
khiến Tả Tình Duyệt cũng cảm thấy kinh ngạc.
Chẳng phải anh đang giận cô sao?