hãi cùng bất an càng ngày càng mãnh liệt. Nhìn người đàn ông trước mặt,
cô không bảo đảm mình có thể toàn thân nguyên vẹn trở về, cảm giác được
tay của anh lại chạy loạn trên người. Một hồi tê dại truyền tới, cô phát hiện
cho dù trong lòng cô có bài xích anh như thế nào đi nữa, nhưng thân thể lại
như bị ma chú, hùa theo động tác của anh. Tả Tình Duyệt biết anh đang
muốn làm nhục cô, cho nên, cô cắn chặt môi, không để cho mình phát ra
tiếng kêu.
Cố Thịnh ở trong lòng cười khẽ, thật là một người phụ nữ ngu ngốc,
dù đã qua ba ngày, nhưng trên người cô vẫn còn lưu lại chút chất thuốc,
loại thuốc kia tác dụng cực lớn, huống chi, lúc đó anh còn cố ý gia tăng liều
thuốc!
"Không thể. . . . . ." Tả Tình Duyệt cảm nhận được tay của anh đã tiến
thêm một bước, lập tức ngăn cản, trước mặt còn có tài xế, nếu như. . . . . .
Cô làm sao có thể ngẩng mặt lên nhìn người? Cái ý nghĩ này len vào trong
đầu của cô, lại càng làm cho cô tuyệt vọng, anh muốn cô không cách nào
làm người, không phải sao?