Tả Tình Duyệt thoát khỏi ảo tưởng của chính mình, nghe được thanh
âm của Cố Thịnh liền giật mình, theo bản năng lắc đầu, "Không, em không
thích!"
Bộ này quá đơn giản, Cố Thịnh sẽ không cho phép!
Dù sao đó cũng là bữa tiệc đính hôn của Tiểu Ngữ, cô là "Cố phu
nhân", phải trang điểm lộng lẫy một chút! Không phải sao?
Ánh mắt lướt qua những bộ đồ kia lần nữa, thấy một bộ lễ phục dạ hội
duyên dáng sang trọng, Tả Tình Duyệt chỉ vào nó, "Bộ đó đi!"
Bộ này sẽ không khiến Cố Thịnh mất mặt!
"Được, cô chủ, mời cô theo tôi vào phòng thay quần áo!". Cửa hàng
trưởng lấy bộ dạ phục đó xuống, gọi nhân viên dẫn Tả Tình Duyệt vào
phòng thay quần áo, đợi đến lúc Tả Tình Duyệt thay xong quần áo ra ngoài,
ngay cả một phụ nữ như cô cũng phải sinh lòng ca ngợi.
Tổng giám đốc phu nhân thật đẹp! Khó trách tổng giám đốc thương
yêu như vậy!
"Bộ này. . . . . Được không?". Một bộ dạ phục đắt tiền. Tả Tình Duyệt
đứng trước mặt Cố Thịnh, hỏi ý kiến của anh, trên thực tế, đối với cô mà
nói, bộ nào cũng không bằng bộ y phục màu lam kia, cô hi vọng Cố Thịnh
hài lòng với bộ này, bởi vì cô không muốn giống như một rôbôt tiếp tục đi
thử y phục!
Cố Thịnh nhìn Tả Tình Duyệt trước mắt, trong mắt anh hiện lên sự
kinh ngạc, anh biết cô xinh đẹp, nhưng giờ phút này, cô có một loại khí
chất không nói ra được, khiến anh trầm mê!
Chậm rãi đi tới bên người Tả Tình Duyệt, Cố Thịnh kéo tay cô, không
kìm hãm được cúi người hôn môi của cô, "Em thật đẹp!", đẹp đến dụ