"Duyệt Duyệt. . . . ."Cố Thịnh nhỏ giọng nỉ non tên của Tả Tình
Duyệt, theo bản năng che lại vị trí tim của mình, thật đau! Tâm. . . . . Thật
đau! Giống như có một cây đao đang hung hăng khoét sâu vào!
"A. . . . . Ha ha. . . . ." Tả Tình Yên thấy Cố Thịnh như vậy, trong mắt
càng điên cuồng hơn, chuyện đã bị vạch trần, cô đã sớm không còn cố kỵ,
giờ phút này thấy Cố Thịnh thống khổ, càng thêm thỏa mãn trong lòng cô!
"Duyệt Duyệt, anh sẽ tìm được em! Nhất định sẽ!" Ánh mắt của Cố
Thịnh đột nhiên trở nên kiên định, anh phát hiện, so với trong tưởng tượng
của mình, anh càng yêu Tả Tình Duyệt, cô đã cắm rễ ở trong lòng của anh,
một khi rút ra, đau đớn sẽ vĩnh viễn không cách nào khép lại!
Cho nên, anh sẽ tìm cô trở về, bất chấp tất cả!
"Cố Thịnh ơi Cố Thịnh, anh cho rằng anh sẽ tìm được cô ta sao? Nói
không chừng hiện tại cô ta đã. . . . . Vĩnh viễn rời khỏi thế giới này!" Tả
Tình Yên thê lương cười to, vừa mới nói xong, cánh tay liền bị Cố Thịnh
hung hăng cầm, giương mắt liền nhìn thấy ánh mắt bén nhọn của anh.
"Cô nói cái gì? Cô nói rõ ra cho tôi, có phải đã làm gì với Duyệt Duyệt
hay không?" Cố Thịnh cắn răng nghiến lợi, cả trái tim đều đang run rẩy,
mười ngón tay hung hăng bấm vào da thịt của Tả Tình Yên, không có chút
thương tiếc nào.
Nếu như người phụ nữ này dám đả thương Duyệt Duyệt, anh nhất định
sẽ khiến cô ta phải trả giá thật thê thảm!