mặt Cố Tâm Ngữ hơi trầm xuống, “Không được, em không thể ngủ,
chuyện ngày hôm nay em phải xử lý hết đấy!"
"Đừng động tới công việc nữa, Tiểu Ngữ, thân thể của em sẽ không
chịu nổi đâu!" Cận Hạo Nhiên êm ái vuốt ve gương mặt của cô.
"Haiz! Nếu là anh hai, những công việc kia đã lập tức được xử lý
xong, Hạo Nhiên, anh nói xem, em có phải vụng về lắm không, là rất vô
dụng!" Cố Tâm Ngữ thở dài, cô từng nghe An Điền nói, anh hai là một nhà
buôn bán kỳ tài, rất dễ dàng có thể hoàn thành tất cả, nhưng những chuyện
này rơi vào trong tay cô, lại phải phí sức lực thật lớn mới có thể làm tốt.
"Nói lung tung! Em vụng về, vô dụng ở chỗ nào? Sau này anh không
cho em tự trách như vậy!" Cô đã cố gắng hết sức rồi mà?
Cảm nhận được anh thương yêu, trong lòng Cố Tâm Ngữ tràn đầy ấm
áp, một hồi mệt mỏi ập tới, nằm ở trên giường, theo bản năng ôm eo người
đàn ông bên cạnh, ngủ thật say!
"Ngủ một giấc đi, chờ em tỉnh lại, anh dẫn em đi công viên Hải
Dương!"
Trong ánh trăng mờ, Cố Tâm Ngữ nghe được anh ở bên tai nói nhỏ,
công viên Hải Dương? Đúng rồi, đã lâu cô cũng không đi, rất nhớ!
Ngủ một giấc, tỉnh lại, Hạo Nhiên sẽ dẫn cô đi, thật tốt!