CẨM NANG PHÓNG SINH - Trang 40

Vật bò trên vách nghe kinh, đó là chuyện có lần tôi ghé ngụ ở một am kia, thấy
người bắt rất nhiều rết, dùng thanh tre cong ghim dính đầu vào đuôi, tôi liền
mua để thả ra, nhưng hầu hết bị thương tổn đều đã lừ đừ sắp chết, chỉ duy nhất
có một con còn đủ sức hối hả bò đi.

Về sau, có lần tôi đang ngồi với một người bạn lúc đêm tối, bỗng thấy trên
tường có một con rết, liền dùng cây thước gỗ gõ mạnh gần đó để xua nó đi,
nhưng nó không chịu đi. Tôi liền nói: “Phải chăng ngươi chính là con rết ta đã
thả trước đây? Ngươi đến tạ ơn ta đó chăng? Nếu đúng vậy, ta sẽ vì ngươi
thuyết pháp, ngươi hãy lắng nghe đừng vội đi.”

Khi ấy, tôi giảng với nó rằng: “Hết thảy chúng sinh hữu tình đều do tâm tạo
tác. Tâm tàn nhẫn thì hóa thành hổ báo, chó sói. Tâm độc ác thì hóa thành rắn
rết, bọ cạp. Nếu ngươi có thể bỏ được tâm độc ác, ắt có thể thoát khỏi được
thân hình hiện nay.”

Tôi giảng xong liền bảo nó đi đi. Nó nghe lời, không cần phải xua đuổi, tự
nhiên từ từ bò ra khỏi song cửa sổ mà đi. Người bạn tôi khi ấy thấy hết mọi
việc, hết sức kinh ngạc, cho là chuyện lạ lùng ít có. Chuyện này xảy ra vào
niên hiệu Long Khánh năm thứ tư.

Về việc người áo vàng báo mộng, đó là chuyện ở ngoại thành Hàng Châu, có
một nhà nọ hàng xóm bị mất trộm, đứa con gái [đã lấy chồng] nghe tin về
thăm, mua cho mẹ mười con lươn để làm quà. Bà mẹ mang lươn bỏ vào chum
rồi quên mất. Đêm nọ, bà nằm mộng thấy có mười người mặc áo vàng, đội mũ
nhọn, đến quỳ trước mặt bà xin tha mạng. Tỉnh dậy trong lòng sinh nghi, chẳng
biết chuyện gì, bà liền đi xem bói. Thầy bói nói: “Có vật sống đang cầu xin
bà thả ra.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.