CAM TÂM TÌNH NGUYỆN LÊN THUYỀN GIẶC - Trang 58

Hai người không màng tới ánh mắt đánh giá của những người đang tới

tới lui lui. Ngôn Hâm ngửi thấy mùi hương quen thuộc, hai mắt hơi nóng
lên, cô gặp kiếp nạn thật rồi.

Hai người không nói gì suốt chặng đường về, hai bàn tay vẫn đan chặt

vào nhau tận khi về đến nhà cũng không buông ra. Căn nhà này do cha mẹ
Ngôn Hâm mua cho cô, để cô có được không gian riêng tư của mình. Đây
cũng là lần đầu tiên Hà Nhất Triển bước vào nhà cô, ánh mắt anh cuối cùng
cũng thoáng rời khỏi cô gái bên cạnh, đánh giá xung quanh.

Căn nhà rộng ba mấy mét vuông chia làm hai phòng, phòng khách

thông với bếp nên trông khá rộng rãi. Hà Nhất Triển đặt giày của hai người
lên tủ giày, rồi vội vàng bế Ngôn Hâm đặt lên bàn cơm.

Lúc nãy Ngôn Hâm không kịp nghĩ nhiều, đến khi dẫn anh vào nhà, cô

mới tỉnh táo lại. Còn chưa kịp nghĩ nên giải quyết thế nào, con sói đói nào
đó đã không chờ nổi, vội đặt cô lên bàn chuẩn bị đánh chén.

Môi Ngôn Hâm bị hôn đến phát đau. Vốn dĩ cô không thích kêu đâu,

nghe quá kích thích, nhưng hiện tại cô cần biểu đạt gấp yêu cầu của mình.
Lưỡi anh đảo quanh trong miệng cô, khiến cô yêu kiều rên rỉ, hai chân cũng
kẹp lấy thắt lưng rắn chắc của anh, cảm nhận nơi nào đó đã cương cứng.

“Tiểu Hâm… Bé ngoan…” Hà Nhất Triển ngậm lấy vành tai mềm mại

của cô, vừa hôn vừa thủ thỉ nỗi nhớ nhung. Bao nhiêu lần trò chuyện qua
điện thoại, anh đều dùng phương thức này để vơi bớt nỗi nhớ trong lòng.

Vì khoảng cách mà khuôn mặt thanh lệ nhỏ nhắn của cô mà trở nên

mơ hồ, nhưng tư thái mềm mại và thanh âm yêu kiều đã khắc sâu trong ký
ức của anh. Nhờ trí tưởng tượng vô hạn, mà đêm nào nhớ đến cô, anh cũng
phải xối nước lạnh, trong lòng nói với cô gái yêu kiều kia, khi nào trở về sẽ
ăn em sạch sành sanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.