CẨM TÚ MỸ NHÂN - Trang 151

"Nương tử, tức phụ à, chúng ta đi tìm bảo tàng đi!" Thẩm Gia Cẩm hăng

hái kiến nghị.

Mặt Hạ Tiểu Muội vo thành một nắm, "Tìm bảo vật? Thế cửa tiệm của

ta làm sao đây?"

Thẩm Gia Cẩm hưng phấn nói, "Nếu quả thực có bảo tàng, vậy chúng ta

còn mở tiệm đậu hũ chi nữa, trực tiếp cầm kho báu, muốn làm gì thì làm,
nàng nói có đúng không?"

Hạ Tiểu Muội không hăng hái chút nào, "Ta chẳng muốn đi, ta không có

hứng thú với bảo tàng, hơn nữa có thể không có bảo tàng, chỉ lừa người
thôi."

Thẩm Gia Cẩm càng nghĩ càng hưng phấn, "Nương tử, nàng xem, ta cứ

đợi ở đây, cũng phải giao tiền, giờ trấn Thanh Sơn càng ngày càng xấu xa,
giá cả càng ngày càng đắt, dạo này Huyện thái gia muốn kiếm tiền đến điên
mất rồi, chúng ta phải ra ngoài kiếm tiền thôi. Hơn nữa, cho dù không vì
kiếm tiền, có thể ra ngoài chơi một vòng được mà, trong nhà còn mấy trăm
lượng, đủ cho chúng ta tiêu rồi, đến lúc đó thực sự không tìm được bảo tàng
cũng không sao cả, xem như ra ngoài giải sầu đi."

Hạ Tiểu Muội vẫn chẳng có chút hứng thú nào, nàng cầm xẻng gỗ quơ

qua quơ lại, "Vẫn nên an phận buôn bán thôi, còn không bằng ngươi về nhà
cầm thẻ chứng minh thân phận và hộ tịch đến... đến đây đi."

Thẩm Gia Cẩm dính người như cao dán chó, nũng nịu nói, "Nương tử,

nếu người ta đi, nàng sẽ tĩnh mịch đó, hơn nữa người ta rất luyến tiếc nàng,
chúng ta ra ngoài đi đi đi mà, xem thế giới bên ngoài, tốt bao nhiêu. Được
không, nương tử ——"

Hắn kéo âm cuối thật dài, Hạ Tiểu Muội vừa thẹn vừa buồn bực mắng

hắn, "Không đứng đắn gì hết."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.