CẦN THƠ XƯA VÀ NAY - Trang 210

Lấp loáng canh khuya mấy ngọn đèn
Sương nhuộm bên hồ dàu ngọn cỏ,
Gió đưa ngoài cửa ngát mùi sen.
Lầu mai tay điểm ba hồi trống,
Quán liễu tai nghe mấy nhịp kèn.
Chén rượu say sưa chơi với bạn.
Chưa quen ta cũng lấy làm quen.

Lời thanh thoát, tứ siêu nhiên. Rõ là thơ của bậc siêu nhân ngoài vòng

trần tục. Các vị hầu đàn khẽ thưa : « Xin tiên trưởng cho biết cao danh tôn
tánh ».

Cơ bút viết ngay hai chữ : « Trần Đoàn ! »

Một vị kinh ngạc thưa : « Tôn giá là Hi Di lão tổ đời Tàn Đường sang

Tống ? »

Cơ bút viết : « Chính phải ».

Ai nấy chẳng khỏi sững sờ. Trong cõi hư linh quả có những điều huyền

diệu mà trí người không sao dò thấu. Thật chăng ? Giả chăng ? Không biết
phải dựa vào đâu mà quyết đoán được. Vì người chấp bút khi ấy là người
mà các vị hầu đàn đều tín nhiệm. Vả lại theo chỗ chúng tôi nghe biết,
khoảng năm 1935, trong một cuộc cầu cơ tại hồ Tĩnh Tâm ở Huế, cũng có
vị tiên Hi Di Trần Đoàn giáng cơ.

Dần dần mê say thích thú với cuộc cầu cơ, các vị hầu đàn và tao nhân

mặc khách hớn hở họp mặt nơi đàn tiên Cái Khế. Một đêm kia, cơ bút bỗng
chuyển đề một bài hát nói :

Lưu thủy nhân tình bạc,
Phù vân thế sự không.
Riêng tiêu dao tự tại cảnh non Bồng,
Ngàn hoa cỏ non sông treo bức họa.
Nguyệt minh vân liễn giá,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.