CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 340

CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU

Bút Ngữ

www.dtv-ebook.com

Chương 92

Từ thành Hưng Hóa rút ra, Lưu Vĩnh Phúc đưa quân lên Bảo Thắng,

củng cố vùng đất mà gia thuộc đang ở. Ông cho nơi này giáp giới với tỉnh
Vân Nam, Trung Quốc, quân Pháp chưa dễ lên tới đây. Nếu lên, quân ông
sẽ đánh để giữ đất. Không đánh được thì lui sang Vân Nam tạm trú; khi có
điều kiện lại trở về đất cũ. Như thế Pháp chưa dễ dẹp được quân Cờ Đen.
Nhà Thanh cũng không dễ trói buộc được Vĩnh Phúc. Và như thế, nếu
không còn liên hệ với quan quân nước Nam, ông vẫn không bị phụ thuộc cả
Pháp lẫn Thanh.

Ở vùng Bảo Thắng này, Vĩnh Phúc sẽ tìm cách liên lạc với Nguyễn

Quang Bích hiện còn ở vùng ven sông Thao. Cuộc chiến đấu chống Pháp sẽ
tiếp tục, nếu không lấy lại được trung du thì cố giữ thượng du Bắc Kỳ.

Thấy thành Tuyên Quang thấp nhỏ dễ bị quân Pháp bất chợt đến đánh,

Vĩnh Phúc cho chiếm trước, nhằm giữ một căn cứ tiền tiêu cho Bảo Thắng
và giữ kho lương thực, thuốc súng... Lãnh binh Hoàng Thủ Trung đem
quân uy hiếp thành, đưa viên Tuần phủ Hoàng Tương Hiệp đi an trí một
nơi. Viên Bố chính Lê Văn Duyên bỏ thành trốn về Hà Nội với Nguyễn
Hữu Độ. Quân Cờ Đen làm chủ thành.

Vào lúc đó, Tổng đốc nhà Thanh ở tỉnh Vân Quý là Sầm Dục Anh cử

phái viên sang gặp Lưu Vĩnh Phúc và nói:

- Nay quân Pháp đã kéo lên thượng du Bắc Kỳ, giáp giới Trung Hoa,

lẽ tự nhiên là người Trung Hoa phải giữ đất nước mình. Ngài là tướng của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.