CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 375

Thương chính... Những việc có lợi cho Pháp, họ đòi quá đáng nên bàn đi
bàn lại, hai, ba lần mới tạm xong. Khi Nêgơriê bị thương, quan Nam ở Hà
Nội được triều đình ủy cho đem quà đến thăm hỏi. Pháp không nhận, chê là
quan cấp thấp. Triều đình phải cử Phạm Thận Duật ra làm việc đó... Vừa
chuẩn bị đánh Pháp, vừa phải chiều theo ý Pháp, hai việc buộc phải song
song.

Thượng Thư bộ Lại Nguyễn Văn Tường cũng phải tiếp tục nhân

nhượng Pháp, trong việc chọn người, bổ các chức quan tỉnh và phủ, huyện.
Nhưng khi Nguyễn Hữu Độ muốn gây bè kéo cánh, xin cho Hoàng Cao
Khải làm quyền Bố chính Lạng Sơn, Tường không đồng ý. Ông tâu vua
cho dụ khiển trách Hữu Độ: "Đặt quan chức là việc của triều đình. Nếu
quan Pháp có bàn về việc đó, ngươi phải chiểu theo hiệp ước mà nói để họ
khỏi bắt làm, rồi tâu vua đợi chỉ. Ngươi trông coi có một tỉnh mà lại muốn
làm việc toàn kỳ. Chiểu theo phép nước thì làm bầy tôi như vậy có đúng
không? Nếu Pháp khăng khăng đòi thì mặc họ tự làm, ngươi không được
can dự".

-Nguồn-: irea-d.v-n

Tường cũng như Thuyết, chỉ có thể dựa vào vua làm một số việc nào

đó. Nhiều việc khác bị lệ thuộc bên ngoài. Hệ thống bưu trạm từ Bắc Kỳ
vào kinh bị bọn tay chân của Pháp phá vỡ nhiều đoạn. Tin tức, mệnh lệnh
ra Bắc vào Nam chậm chạp và gián đoạn. Thống sứ Bắc Kỳ không cho
quan Nam nắm giữ lính các tỉnh như cũ, mà chuyển sang quan Pháp chỉ
huy.

Thuyết biết nghĩa quân ở Bắc Kỳ có những trận phối chiến với quân

Thanh đánh Pháp, song ông chỉ có thể úy lạo bí mật và không kịp thời.
Liên lạc giữa ông và các đạo nghĩa quân ngày càng thưa, do Pháp tìm mọi
cách ngăn chặn. Ông không thể giúp nghĩa quân về vũ khí, quân lương.
Ông đành dành mọi tâm lực cho Tân Sở - Quảng Trị và sơn phòng Hà Tĩnh,
là những nơi ông còn có thể với tay tới. Song theo tin thám tử thì Toàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.