CẦN VƯƠNG, ĐÔNG DU - Trang 394

- Các ông đã vi phạm hiệp ước một cách không thể tha thứ. Các ông

đã và sẽ bị trừng phạt nặng nề.

Tường nhẫn nhục cúi đầu nghe Cuốcxi mắng mỏ. Vào lúc khác, ông

có thể tranh luận xem bên nào vi phạm hiệp ước. Nhưng lúc này ông phải
nín nhịn cho qua cơn bực tức của kẻ đang quyết định số phận của ông. Rồi
ông lựa lời nói ngay điều mình cần:

- Thưa ngài Thống tướng, hiện giờ xa giá nhà vua đang ở làng Kim

Luông. Cùng đi với vua có Thái hậu Từ Dụ. Người cho tôi về để xin
thương lượng...

Truyện được dịch trực tiếp tạ-i iREAD---

Nghe Tường nói, Cuốcxi nghĩ: vua quan nước Nam quen dùng trò

thương lượng để thay thế việc xin hàng. Được, đó là điều mà người Pháp
cần. Và ông tính ngay tới chuyện dùng Tường vào mấy việc phải làm lúc
này. Nếu chỉ có người Pháp ở đây cùng với trận thắng này thì chẳng làm
thêm được việc gì. Phải tiếp tục cái thuật "Dùng người bản xứ cai trị người
bản xứ". Tường có mặt lúc này là cần, dù ông không tin Tường.

- Được, chúng ta sẽ lại... thương lượng với nhau - Cuốcxi chìa bàn tay

xương xẩu cho Tường bắt.

Tường nhanh nhảu đưa ra mấy việc để bày tỏ năng lực của mình:

- Thưa ngài, tôi sẽ đứng lên chiêu tập các đại thần đã lánh ra ngoài hay

còn ẩn náu đâu đây, để mau chóng làm những việc cần làm. Sẽ cử người đi
theo để mời vua và Thái hậu trở về ngay. Rồi mọi điều sẽ trở lại như hiệp
ước đã định.

- Tốt, tốt! Và ngài hãy nhân danh quan Phụ chính cùng với tôi ra tờ

thông cáo chung, kêu gọi các quan chức, binh lính và dân chúng cùng thi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.