CÁNH CỬA - Trang 58

– Tính anh vốn hào hiệp! Cô em mà còn khách sáo là anh giận đấy!

Lily đành nhận tiền trong tâm trạng thấp thỏm nghi hoặc. Lúc tán gẫu,

người đàn ông bất chợt hỏi:

– Em là người thôn Hướng Dương phải không?

Lily giật mình đáp:

– Đúng rồi!

Người đàn ông lại hỏi:

– Tên ở nhà của em là “nhỏ hai” đúng không?

Lily lại càng kinh ngạc:

– Đúng rồi, đúng rồi! Sao anh biết?

Người đàn ông đáp:

– Anh là đồng hương với em. Lần này lên thành phố mẹ em nhờ anh

đưa cho em sáu nghìn đồng.”

Dứt chuyện, gã nhà văn không nhịn được cơn cười đang chực trào ra tận

miệng. Gã cười một thôi một hồi mới ngưng lại quay sang nhìn Cố Phán
Phán:

– Em… không thấy buồn cười sao?

Vẻ mặt cô lạnh tanh. Dầu trong chảo đã réo lên lèo xèo. Cô nhấc từ dưới

nước lên một con cá tươi rói, không mổ bụng, không cạo vẩy mà cứ thế
ném thẳng vào chảo dầu rồi úp bụp vung xuống.

Con cá lặn ngụp trong chảo dầu, va vào vung lụp bụp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.