CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 100

Không thể thích!"

A Lục bĩu miệng, đảo mắt nói năng hùng hồn: "Ta chỉ là thích nhìn đến

hắn mà thôi."

Trương Khởi cười một tiếng.

Nàng trở lại trong phòng, nghiêm túc gói kỹ bức họa mình tỉ mỉ thêu ra

ba tháng nay. Sau đó sẳng giọng với A Lục vây quanh mình vòng tới vòng
lui, mở to mắt nhìn mong đợi: "Tốt lắm, ta hiểu rõ tâm trạng của ngươi rồi.
Hiện tại chúng ta cũng đi ra ngoài đi dạo ở trong vườn một lát, nói không
chừng dạo dạo, có thể nhìn thấy Tiêu Lang của ngươi."

A Lục nghe vậy hì hì cười một tiếng, quấn Trương Khởi làm nũng nói:

"Vẫn là A Khởi tốt nhất."

Hai chủ tớ người xoay người đi ra ngoài.

Trương Khởi nắm thật chặt bức họa dưới nách, trong lòng không biết suy

nghĩ bao nhiêu lần, gặp lại Tiêu Mạc, thì phải nói thế nào để đả động được
hắn.

Trên đường mòn, người đi đường lui tới.

Trương Khởi và A Lục bước đi thong thả vào trong rừng, theo con

đường đi về trước. Lần trước, họ nhìn thấy Tiêu Mạc ở chỗ này. . . . Mặc dù
không rõ ràng Tiêu Mạc nghĩ thế nào, nhưng Trương Khởi luôn có một loại
cảm giác, hắn muốn gặp mình, thì sẽ đến nơi này.

Đang lúc nàng nghĩ như thế thì âm thanh hơi thanh thúy lại hơi thấp của

một thiếu niên vừa qua kỳ trổ mã truyền đến, "Trương thị A Khởi?"

Bốn chữ này, hắn cắn rất chậm, hợp với giọng nói êm tai của hắn, giống

như đang ngâm tụng một khúc thi phú. Trong phút chốc, A Lục cũng thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.