CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1472

Hắn nhìn chằm chằm Lan Lăng Vương, thật thấp nói: "Trường Cung, chỉ

cần tất cả đều như ngươi đoán, thì lần này chính là cơ hội để nước Tề chấn
hưng! Trải qua sự việc này, Cao Trường Cung ngươi , cũng sẽ là Đệ Nhất
Tướng ở trên đời !"

Hắn ngẩng lên nhìn những ngôi sao trên trời, rồi quay sang nhìn Lan

Lăng Vương, chậm rãi nói: "Thế nào, có phải ngươi không muốn? Ngươi
không bỏ được phụ nhân đó?". Tên văn sĩ cười lạnh nói: "Cao Trường
Cung, hai tháng trước, lúc ta đi theo ngươi thì ngươi cũng đã nói, để cho ta
lưu danh bách thế!"

Hắn đuổi theo , nhìn vào sống lưng thẳng tắp kia, lớn tiếng kêu lên: "Cao

Trường Cung, vô tình mới thật sự là trượng phu, ngày xưa Hán Cao Tổ gặp
phải truy binh, còn đưa tay đẩy vợ con xuống xe ngựa để ngăn kẻ địch tới,
lúc Lưu Bị bỏ chạy cũng đã mấy lần vứt bỏ vợ của mình! Truyền tới giờ
này ngày này, có ai mà không khen bọn họ biết thời biết thế, là anh hùng rất
cao minh? Ngươi vì một phụ nhân chưa từng thủ tiết vì mình mà khư khư
cố chấp sao?"

Nói xong, tên văn sĩ kia lại ác độc hô: "Cao Trường Cung, ngươi vì một

vị phụ nhân, liền buông tha cơ hội hiếm có trăm năm mới gặp này. Ngươi
như vậy cũng không có tư cách sai khiến năm vạn quân Tề bởi vì phụ nhân
kia mà phải đi mạo hiểm. Nếu ngươi muốn cứu nàng ta, thì ngươi đi một
mình đi!"

Nghe đến đây, Lan Lăng Vương cười lạnh một tiếng, đột nhiên quát lên:

"Chặn cái miệng của hắn lại!"

Vừa dứt tiếng, hai tỷ tướng từ trong bóng tối lao ra, những người này

vốn luôn tôn thờ Lan Lăng Vương, mặc kệ tên văn sĩ kia nói lưu danh bách
thế, lập công lớn gì gì đó. Bọn họ vừa xông lên, liền bắt chéo hai tay của
tên văn sĩ kia ra sau lưng, đồng thời kéo vạt áo lên, chuẩn bị nhét vào
miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.