CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1923

Đang từ từ đi vào bên trong, bỗng nhiên, một giọng nam quen thuộc kêu

lên: "A Du?", âm thanh này dường như có hơi chần chừ.

Trịnh Du ngẩng đầu lên, đối mặt với nàng ta là một gương mặt trẻ tuổi

tuấn nhã, sáng ngời.

Người này không phải là Dương Tĩnh, người đã từng tâm tâm niệm niệm

muốn lấy nàng ta hay sao?!

Không chỉ có Trịnh Du cả kinh, mà ngay cả chính Dương Tĩnh, khi nhìn

thấy gương mặt của Trịnh Du cũng ngây ngẩn cả người. Hắn kinh ngạc
nhìn nàng, bật thốt lên: "A Du, làm sao ngươi lại già đi nhiều như vậy?".
Hắn cũng chỉ thành hôn với Lâu Thất Nữ, sau đó đến Tấn Dương chơi mấy
tháng mà thôi, thế nào mà khi trở lại, mỹ nhân Trịnh Du của ngày xưa, liền
già đến mức độ này?

Dương Tĩnh vừa bật thốt lên lời này, chẳng khác nào xé toạc vết sẹo trên

người Trịnh Du. Huống chi, người xé vết sẹo đó, còn là người trước đây đã
từng theo đuổi nàng ta? Thấy được sự vui mừng trong mắt Dương Tĩnh, đột
nhiên, dạ dày Trịnh Du liền quặn thắt.

Cơn đau này tới quá mãnh liệt, Trịnh Du chưa kịp nói gì liền xoay người

xông đến một lùm cây, che miệng nôn thốc nôn tháo.

Thấy nàng ta đau lòng đến mức độ này, Dương Tĩnh cũng chợt thấy hối

hận, lẽ ra không nên nói như vậy với nàng. Hắn lập tức cất bước tới gần,
nhẹ nhàng hỏi: "A Du, ngươi…?"

Lời vừa dứt, Trịnh Du liền thét to: "Cút —— cút cho ta ——"

Tuyệt không chừa cho Dương Tĩnh chút mặt mũi nào, khiến cho người

bên cạnh lập tức giận dữ, hắn cười lạnh nói: "Trịnh thị cho tới bây giờ, vẫn
thật lớn lối nhỉ? Ngươi cho mình là ai chứ?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.