CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 627

Vừa dịch chuyển, một vật liền đụng trúng cái mông của nàng.

Trương Khởi sợ đến nỗi không dám cử động một chút nào.

Nàng mở to mắt, ngẩng đầu ú ớ nhìn hắn. Một lát sau, tay trái nhéo nhéo

tay phải trắng noãn, vừa giống như vô ý so sánh cho hắn xem, vừa nhỏ
giọng, che giấu chút xem thường, nói thầm, "Tuổi nhỏ như vậy, lại chưa có
nẩy nở... Bụng đói ăn quàng... Lời hứa hẹn đâu rồi."

Âm thanh nói thầm của nàng càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng nhỏ.

Cuối cùng khi thấy ánh mắt uy hiếp của hắn, nàng ngậm chặt miệng lại,
đàng hoàng nằm ở trong ngực hắn.

Khi hắn đụng vào nàng, nàng có thể cảm giác được người hắn nóng như

thế nào, cảm giác được cơ bắp của hắn hết sức căng thẳng, còn có nhiệt độ
của tiếng hít thở kia.

Hắn vẫn rót rượu từng tí từng tí.

Ngửi thấy mùi rượu phảng phất, lại cảm giác được nhiệt độ trên người

hắn, Trương Khởi nghĩ mà thấy sợ... Hắn đã từng hứa hai năm, nếu hiện tại
hắn kìm lòng không được, phá lời hứa này đi, đòi hỏi mình, có một sẽ có
hai, rồi nhiều hơn nữa, này, điều này...

Nàng cẩn thận suy nghĩ, ở nước Trần, nàng muốn gả cho sĩ tử nhà nghèo,

nhìn giống như là chuyện vớ vẩn. Mà bên trong nước Tề, tạm thời vẫn yên
ổn, hắn nhất định muốn mang mình đi, vậy thì đi theo đi. Dù thế nào đi nữa
hắn cũng là người nhân hậu, mình có thể lợi dụng thời gian hai năm, gom
góp một ít tiền, mượn thế lực của hắn tìm một con đường ra... Cái mà nàng
gọi là đường ra, là tạo một ít quyền uy trước mặt binh lính của hắn, lặng lẽ
thu mua vài người, đến lúc rời đi, bản thân vừa có tiền lại vừa có người, chỉ
cần tìm nơi không có chiến loạn, rồi che giấu dung mạo ở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.