CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 1498

Trương Thắng đưa tay ra, vò đầu Lạc Phi, cười: - Sao mà lại thở ngắn

than dài thế?

Lạc Phi giảu môi lên, hành động của Trương Thắng rất thân mật, nhưng

coi cô như trẻ con, làm Lạc Phi tự nhận mình là nữ nhân thành thục rất tổn
tương, hậm hực chỉnh lại tóc, quát vào mặt y: - Đã nói không được sờ đầu
em rồi mà, đáng ghét.

Trương Thắng cười ha hả: - Phải thế chứ, hoạt bát vui vẻ mới là Lạc Phi

của anh.

Lạc Phi đóng hộp xì gà lại, thở dài lần nữa.

Trương Thắng liếc nhìn Lạc Phi ỉu xìu xìu dựa lưng vào ghế, nói: - Sao

thở ngắn than dài suốt thế, yêu rồi hà? Lúc trước ở phòng công tác, anh
thấy Lưu Bân Hồng đối xử với em rất đặc biệt, là tại anh, không có biến cố
đó, hai đứa có khi là một đôi.

Lạc Phi lườm y: - Cái mắt nào của anh nhìn thấy bọn em là một đôi vậy?

- Suốt ngày dính lấy nhau, cười đùa liếc mắt đưa tình, còn không phải

sao? Nếu thêm chút thời gian, thế nào chẳng thành. Trương Thắng tự cho
mình rất có kinh nghiệm yêu đương, phán: - Tiếc là không có tin tức của
cậu ta, nếu không anh sẽ tác hợp cho hai đứa.

Lạc Phi càng tức không chỗ phát tiết, nếu nói tới dính nhau như hình với

bóng suốt ngày cười đùa với nhau, phải nói tới hai bọn họ mới đúng, đồ
đầu gỗ, hậm hực nói: - Ông chủ, chuyện của em khỏi cần anh bận tâm nữa,
em có vị hôn phu rồi.

- Hả? Trương Thắng thất kinh giảm tốc độ xe: - Sao anh chưa bao giờ

nghe nói tới?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.