CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 212

Từ Hải Sinh xua tay:

- Ài, giữa hai chúng ta không cần nói lời khách khí như vậy, sau này

đừng gọi tôi giám đốc Từ nữa, tôi không phải giám đốc của cậu lâu rồi, gọi
là anh Từ đi. Có câu không lợi chẳng dậy sớm, tôi chẳng qua là hám lợi cho
nên mới tham gia vụ mua bán này, cậu không cần biết ơn tôi.

- Tận hưởng vài ngày, sang năm chúng ta bắn tin ra, có người chủ động

tới tận cửa là tốt nhất, nếu có người mua thích hợp, chúng ta cũng nên tới
nơi chào hàng. Hơn 300 mẫu đất, một nhà khó nuốt hết, chia ra bán cũng
không vấn đề. Tôi ước chừng một chút, có thể bán bảy tám vạn một mẫu,
kiềm được... Ha ha ha, tôi nóng ruột rồi, đợi trả hết tiền ngân hàng rồi hẵng
hay, huynh đệ chúng ta đâu cần phải gấp, ha ha ha, không phải gấp.

Trương Thắng hơi khom người:

- Vâng, tôi cũng nghĩ thế, giám đốc Từ..

- Hử...

- À, anh Từ, ban đầu chúng ta giao hẹn là trừ đi khoản tiền vay, chỉ chia

lãi 5-5, có điều bây giờ tôi có suy nghĩ khác..

- Ồ, suy nghĩ gì?

Tay cầm lý của Từ Hải Sinh bóp chặt, chiếc nhẫn kim cương ngón tay

lóe sáng, có điều biến hóa nhỏ này Trương Thắng khó nhận ra được:

- Anh Từ, tôi suy nghĩ thế này, sau khi trừ đi khoản vay ngân hàng, tiền

anh mời khách lo lót cũng nên trừ vào trong tiền lãi, anh có thể thanh toán
được hay không là bản lĩnh của anh, tôi không thể vì thế mà coi như anh
không bỏ tiền. Số tiền còn lại chúng ta chia 55 - 45, anh lấy 55, tôi lấy 45,
tuy không nhiều, nhưng cũng là chút tâm ý của tôi, cám ơn anh đã chỉ bảo
cho tôi rất nhiều trong thời gian qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.