CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 215

Từ Hải Sinh sống trong thế giới bất kể cái gì muốn có được cũng cần

tranh đoạt, ông ta tôn thờ đạo lý của sói, ông ta không tin, hỏi lại lần nữa,
xác nhận rồi, biết mình không nhầm, nhưng lại không biết phải làm sao,
ông ta chưa gặp tình huống này bao giờ.

- Tiểu Trương, cậu làm thế này...

- Anh Từ, thú thực dù quyết tâm được ăn cả ngã về không, nhưng từ khi

khoản vay kia tới tay, tôi lúc nào cũng có đá ngàn cân đè trên ngực, một khi
chuyện không như dự liệu, số mệnh tôi cũng giống xử trưởng Mạch, bị
người ta tới nhà còng tay đưa đi. Giờ thu được lợi ích lớn như thế, đều là
nhờ công thao tác của anh, anh Từ, nói anh là người thầy đường đời của tôi
cũng không phải là quá lời, đây thực sự là tấm lòng thành của tôi, không có
ý gì khác.

Từ Hải Sinh trầm mặc, ông ta lăm lộn xã hôi bao năm, trái tim sớm tôi

luyện thành băng giá, nhưng những lời nói thành thật của Trương Thắng,
làm ông ta thấy được chút hơi ấm nhân gian, người bên cạnh ông ta không
ít, nhưng có kẻ nào chẳng trên bàn tay bắt mặt mừng, dưới bàn tay thủ sẵn
dao, bản thân ông ta cũng thế thôi.

Con người là vậy, bất kể là bản thân hèn hạ, hai mặt, tàn nhẫn thế nào,

tuyệt đối không muốn kết giao với người như thế, lời Trương Thắng khơi
lên trong ông ta cảm giác mất đi từ lâu, chỉ là chút rất nhỏ, xa xôi như đã
quên rồi, nhưng đích thực là có cảm giác đó.

Trương Thắng không hay biết cảm tưởng trong lòng Từ Hải Sinh, y hoàn

toàn chìm đắm trong niềm vui của mình, một tất nhiên là khoản tiển sắp tới
tay, còn có cuộc hẹn đầu tiên với cô gái mà y yêu thương bấy lâu, khẽ đưa
lưỡi cảm thụ tư vị thứ rượu tây đắt tiền, đi theo Từ Hải Sinh lâu ngày, tất
nhiên cơ hội uống không ít, đang dần tập làm quen.

Bất giác y học theo không ít thói quen của Từ Hải Sinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.