CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 63

- À, tôi nghe người ta kháo nhau thế thôi, loại tin này làm sao tôi biết rõ

bằng lãnh đạo như anh được, nên mới gọi cho anh nghe ngóng chứ, anh là
quan viên chính phủ, anh không biết thì còn ai biết. Ừm, chưa bao giờ nghe
thấy à, không có gì, bên Hong Kong chưa cử giám đốc mới tới, cho nên tôi
muốn tranh thủ xem có cơ hội nào bỏ chữ phó này đi không, nếu bên chính
phủ có dự án mà biết trước để nhà máy phối hợp ủng hộ, biết đâu có cơ
hội... Phải, giờ người ta đồn thổi khắp nơi mà, được được, anh làm việc đi,
hôm khác chúng ta tụ tập uống vài chén. Được, gặp lại anh sau.

Từ Hải Sinh cúp điện thoại, mười ngón đan vào nhau nhìn Trương Thắng

không nói gì.

Trương Thắng sốt ruột nói vội:

- Giám đốc Từ, vẫn một lời như thế, nếu phong thanh đã truyền đi trong

chính phủ rồi thì bây giờ chúng ta đi mua cũng đã muộn. Tôi biết có nguy
hiểm trong chuyện này, nhưng nó cũng là cơ hội ngàn năm có một, đáng để
mạo hiểm.

Từ Hải Sinh hít sâu một hơi, châm điếu thuốc đi đi lại lại trong phòng,

Trương Thắng căng thẳng ngồi đó nhìn ông ta đưa ra quyết định cuối cùng.

- Tiểu Trương, vấn đề tài chính thì tôi có thể hỗ trợ, có điều dù sao cũng

không phải là con số nhỏ, cậu cho tôi cân nhắc kỹ lưỡng đã, đúng không?
Thế này đi, cậu về trước cho tôi nghĩ thêm, nghĩ kỹ rồi tôi gọi điện cho cậu,
cậu có di động không?

Trương Thắng biết không thể dựa vào một lời nói của mình mà người ta

bỏ cả đống tiền ra ngay được, tuy vậy vẫn có chút thất vọng, có chút lo
lắng, sợ bị gạt ra ngoài lề, tin đã nói ra rồi, người ta chẳng cần gì tới mình
nữa:

- À, tôi không có di động... Ghi cho anh số máy nhắn tin vậy, quán tạp

hóa dưới nhà tôi có điện thoại, anh nói tìm tôi, có khi tìm được, mấy ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.