CAO THỦ KIẾM TIỀN - Trang 804

- Tiểu Lan, tối qua hai chúng ta đã...

Tần Nhược Lan bịt hai tai, dậm chân giận dỗi:

- Nói gì đó, không nghe, linh ta linh tinh.

- Tiểu Lan, chúng ta không thể vờ như không có chuyện gì xảy ra.

Má Tần Nhược Lan đỏ au, đẹp như thạch lựu, cả hàng mi trước kia luôn

nhướng lên ương ngạnh, lúc này thật dịu dàng:

- Ghét thế, một số chuyện cứ phải nói ra sao? Anh mà nói nữa, em giả

chết cho anh xem.

Trương Thắng bần thần:

- Cứ, thế sao?

- Không thế thì thế nào, chúng ta đều là người trưởng thành, tự chịu trách

nhiệm về việc mình làm, anh yên tâm, em không đòi hỏi gì ở anh hết.

Trương Thắng há miệng, nhưng chỉ có môi mấp máy mà không có tiếng

phát ra, lặng lẽ nhìn cô ôm quần áo chạy khỏi phòng, lặng lẽ nghe tiếng
bước chân trên cầu thang, tiếng cửa đóng lại...

Chạy ra ngoài, Tần Nhược Lan ngước đầu lên nhìn tầng hai, vẫn thấy

bóng Trương Thắng ngồi ở trên giường, nụ cười giả kia biến mất, nước mắt
đua nhau chảy dài, bịt miêng, chạy thật nhanh...

Trương Thắng ngồi trên giường thật lâu, đầu mới cứng đờ quay sang

nhìn bàn trang điểm, y không dám nhìn khung tranh lớn treo đối diện
giường, trong đó là ảnh y và Tiểu Lộ.

- Rầm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.