CẬU BÉ ARTEMIS FOWL - Trang 237

trán. Sau một khoảng khắc Butler chạy theo, găm một bên chân lông lá của
con vật dưới mũi chiếc gậy.

Con quỷ bị thương, máu cản cả tầm nhìn, còn một chân thì khập

khiễng. Một người bình thường sẽ cảm thấy chút gì đó hối lỗi, nhưng
Butler thì không. Gã đã nhìn thấy vô khối những người đàn ông bị những
con vật bị thương húc vào người. Bây giờ là lúc nguy hiểm, không phải lúc
cho lòng thương cảm, mà là lúc tiêu diệt kẻ thù với sự thù ghét cực điểm.

Holly chỉ có thể nhìn theo một cách vô vọng khi con người đó nhắm

cẩn thận và giáng cho con vật khốn khổ hàng loạt những cú đánh có thể
khiến con vật tê liệt. Đầu tiên hắn cắt gân nó khiến con vật quỳ sụp xuống,
rồi Butler vứt chiếc gậy và dùng đôi bàn tay đeo găng, có lẻ còn nguy hiểm
hơn cả chiếc gậy. Con quỷ kháng cự yếu ớt, thậm chí chỉ ra được vài cú gãi
ngứa. Chúng không thể xuyên thủng được tấm áo giáp cổ. Trong khi đó,
Butler hành động luôn tay như một nhà phẫu thuật. Cho rằng cơ thể con
người và cơ thể con quỷ cơ bản là giống nhau, nên Butler đấm liên tục vào
sinh vật ngu độn đó, sau một lúc biến nó thành một đống lông run rẩy.
Cảnh tượng thật đáng thương. Nhưng gã vệ sĩ vẫn chưa thôi. Butler tháo bỏ
đôi găng tay đẫm máu, lắp một băng đạn mới vào khẩu súng ngắn.

- Xem xem cô bị gãy bao nhiêu chiếc xương từ cằm trở xuống.

- Không - Holly há hốc miệng nói bằng hơi thở đầu tiên trong người

cô - Đừng.

Butler không nghe cô, xiết chặt cò súng, ấn mũi súng vào phía dưới

quai hàm con quỷ.

- Đừng làm thế... Anh còn nợ tôi.

Butler ngừng lại. Juliet vẫn còn sống, đó là sự thật. Chắc chắn vẫn mơ

màng, nhưng còn sống. Butler gạt cần kim hỏa của chiếc súng. Mỗi tế bào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.