CẬU BÉ PHẢI CHẾT - Trang 310

như điên như dại. Darren nói cậu ta phải làm theo ý
lão, nếu không sẽ bị giết."

"Có bao giờ Darren cho cậu xem những vết bầm

tím trên người không ?"

"Những vết lằn do dây thừng gây nên phải không

? Cậu ta nói là bị mẹ đánh, nhưng..."

"Nhưng sao ? Cậu nghĩ rằng ai đó đã đánh Darren

?"

"Có thể là gã đàn ông trên xe tải. Có lần Darren bị

một vết thâm tím dưới cằm, cậu ta nói đã bị gã đó vô
tình đánh trúng. Tôi không nhớ rõ lắm. Darren nói
chuyện đó cũng từng xảy ra một hai lần rồi. Cậu ta
không bao giờ muốn nói tên gã đó với tôi."

"Cậu có chắc là mình không nhớ tên người đàn

ông đó không ?"

"Vâng, tôi không nhớ."
"Có phải cậu đi bộ về nhà tối thứ sáu không ?"
"Tôi không nhớ."
"Cậu đi bộ hay đi xe bus ?"
"Tôi bắt xe bus... Ông Charlie già luôn lái tuyến

đó. Tôi gọi ông ta là Charlie già, ông ta to lớn và nói
chuyện rất hài hước, như thể trước kia ông ta từng là
một vị tướng trong quân đội vậy. Charlie già lái xe
cũng rất nhanh nữa. Ông luôn nhắc nhở mọi người
ngồi đúng vị trí và không hạ mông lung tung trên xe
bus."

"Sau đó cậu về nhà rồi bắt đầu hát và nhảy ?"
"Không. À vâng. Tôi về nhà và bị say thuốc. Tối

hôm đó mẹ tôi về nhà muộn nên tôi mới hát và nhảy."

Blayne lại gục xuống khóc. Billy đưa cho thằng

bé một cái khăn giấy nhưng nó gạt đi và vội vã nhét
cái hộp xuống dưới đệm bằng bàn tay bị thương. Rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.