CẬU CHÓ - Trang 124

sát vào người Duyên làm Duyên đỏ mặt quay lại liếc nhìn Quan
Huyện. Quan Huyện vẫn trơ trẻn kéo Duyên ngồi xuống, bàn tay
Quan Huyện kéo mạnh làm Duyên giật mình vội vàng nắm lấy
quần. Nàng khẽ trách:

- Chi mà vội rứa.
Quan Huyện cười nham nhở:
- Vội chi sáu tháng rồi anh xa em.
Duyên trách:
- Ai biểu, tự Quan Lớn hết.
Quan Huyện cau mặt véo Duyên, làm Duyên ái một tiếng:
- Sao em cứ ngạo anh bằng Quan Huyện?
- Quen miệng mất rồi.
Quan Huyện nâng bồng Duyên lên giường làm Duyên hốt hoảng:
- Để em cởi áo dài đã, ai lại mặc cả áo dài ni lên giường, anh cũng

chưa cởi giầy thay quần áo.

Quan Huyện cười khì:
- Ừ hỉ, gặp em là anh cứ cuống lên.
Quan Huyện ngồi dậy cởi giầy và thay quần áo ngủ, còn Duyên

cởi chiếc áo dài bận chiếc áo cục tay làm nổi cánh tay no tròn trắng
trẻo thân hình thật đẹp, những đường cong tuyệt mỹ của Duyên làm
Quan Huyện ngắm nghía mãi.

Dáng điệu của Duyên thật khêu gợi, Quan Huyện là người có

khiếu thẩm mỹ nên khi nhìn thấy Duyên ông không thể ngồi im mà
ngắm được nữa, Quan Huyện ôm ghì lấy Duyên hôn.

Nàng bẽn lẽn khép nép, ngượng nghịu. Quan Huyện muốn tận

hưởng những phút mê ly trên tấm thân ngà ngọc tuyệt mỹ của
Duyên nên ông giở tất cả những thứ gì ông đã học được bà Huyện
hay trong sách của mấy nhà sinh lý học Tây Phương đã dạy để tận
hưởng. Quan Huyện đã làm cho Duyên cuống lên.

Người nàng cứng đờ ra, mắt nàng lim dim. Quan Huyện làm đến

nổi Duyên phải nắm mớ tóc Quan Huyện lôi lên khẽ nói:

- Anh làm em nhột quá...
Quan Huyện thích thú trước lời khen của Duyên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.