Palestine tuyên bố thành lập Nhà nước Israel độc lập. Vào năm này,
dân số của Israel chỉ vẻn vẹn có 700.000 người. Sau năm 1948, với
chính sách hỗ trợ và khuyến khích của Nhà nước Israel, dòng chảy
những người Do Thái nhập cư từ khắp các miền đất trên thế giới
vào Israel tăng lên cuồn cuộn: năm 1949 là 239.576 người; năm
1950 là 170.249 người; năm 1951 là 175.095 người. Trong giai đoạn
1990-1999, sau sự sụp đổ của Liên Xô, gần một triệu người Do Thái
quay trở về Israel. Diện mạo của đất nước Israel thay đổi không
ngừng. Hiện nay 9 trong 10 người Do Thái là dân nhập cư hoặc là con
cháu thế hệ thứ nhất hay thứ hai của dân nhập cư. Israel giờ là nhà
của hơn 70 quốc tịch và các nền văn hóa khác nhau.
Về phần nhà nước Ảrập Palestine, do xung đột kéo dài, phải
đến tháng Năm năm 1994, sau Hiệp định Oslo, Chính quyền
Palestine (tự trị) đứng đầu là Yasser Arafat mới được thành lập trên
hai vùng đất tách biệt: Bờ Tây và Dải Gaza. Hai bộ phận này của
lãnh thổ Palestine, Bờ Tây và Dải Gaza, trên thực tế, là hai vùng
đất cách nhau khoảng 45km. Bờ Tây nằm giữa Jerusalem, từ lâu đã
được tuyên bố là thủ đô của cả Palestine và Israel, và Jordan về
phía đông. Dải Gaza là một dải đất nhỏ dọc theo bờ biển Địa Trung
Hải phía tây của Israel.
Trong hơn 60 năm nay từ ngày lập quốc 1948, Israel đã trải qua
bảy cuộc chiến tranh với các nước láng giềng thù địch Ảrập. Cho
đến ngày hôm nay xung đột và bất ổn vẫn xảy ra hằng ngày.
Nhưng cũng trong hơn 60 năm này, kinh tế Israel tăng trưởng 50
lần. Tờ The Financial Times nói rằng “Bom thả, nhưng nền kinh
tế của Israel vẫn phát triển”.