CÂY DÂU TẰM - Trang 66

Chương 5

Sáng hôm sau, khi thức giấc, cảm giác đầu tiên của Bailey là

một nỗi sợ hãi, gần như là một sự kinh hoàng vì lần này nàng nhớ
rõ mình đang ở đâu. Chiếc giường ngủ đã được di chuyển từ nhà
kho vào phòng ngủ, và chung quanh nàng giờ đây toàn là thứ lát
tường màu tối sẫm làm cho căn phòng gần như xáp gần với nàng
hơn. Ánh sáng rọi qua những khung cửa sổ trống, nhưng lại soi
rõ thêm nét xấu xí của căn phòng. Đêm vừa rồi vì quá mệt nàng
đã lên giường ngủ thiếp đi, nhưng cũng không ngủ được ngon
giấc. Những giấc mơ về những ký ức cũ với Jimmie đã ám ảnh
nàng trong giấc ngủ. Trong 16 năm cùng nhau chung sống, nàng
và Jimmie đã chưa bao giờ xa nhau như hiện giờ. Giờ thì Jimmie
không còn nữa, không còn trở lại để gần nàng nữa. Bailey đưa tay
chùi những giọt nước mắt sắp trào ra.

Nàng chậm rãi đi vào phòng tắm. Khuôn mặt mới hiện ra trong

gương làm nàng giật mình. Nàng đã sống trong 32 năm với chiếc
mũi cong lớn, và thân hình mập mạp, giờ bỗng thấy bối rối khi
thấy mình đã đổi khác.

Mình làm gì bây giờ? Nàng tự hỏi trong khi bước vào bồn tắm.

Hôm qua nàng đã hỏi hai người đàn bà nọ tìm một chỗ trống để
làm việc, nhưng nàng biết rõ là mình đã bị lừa dối cũng như lừa
dối họ. Nàng có khả năng gì để có thể kiếm cho mình một công
việc làm? Nàng chưa bao giờ học đánh máy, và chắc là người duy
nhất ở Mỹ dưới 80 tuổi mà không biết sử dụng một chiếc máy
tính. "Tại sao lại phí thì giờ như thế?". Jimmie đã từng bảo nàng
"Anh có thể thuê người làm việc với máy vi tính".

Thật sự nàng chẳng có kinh nghiệm về bất cứ thứ gì trên thế

giới này, ngoại trừ làm vợ.

Nàng vặn tắt nước, chậm rãi lau khô người với những chiếc

khăn hãy còn mới chưa giặt lần nào, trong chiếc quần vải dày từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.