CÂY DÂU TẰM - Trang 191

- Này cô ơi, đừng để giọng nói làm cho mình lầm

lạc. Người dân ở Virginia đây thương và ghét cũng
như ở mọi nơi vậy, và trước giờ vẫn thế. Giờ cô hãy
nghe tiếp đây. Mùa hè năm ấy có người đã phá nổ
hai nhà kho ở Calburn, vì thế mọi người có chút
căng thẳng. Rồi một buổi sáng thứ Hai nọ, khói
cuồn cuộn bốc lên từ trường trung học làm cho đám
trẻ và thầy giáo đều hoảng hốt. Cả một sự hỗn loạn.
Nào ai biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu sáu thằng bé từ
Calburn ấy không nhảy vào lặng lẽ bình tĩnh trấn
an và đưa mọi người đến chỗ an toàn? Chuyện trái
bom ấy là một quả bom thúi chẳng có liên quan gì
đến hành động của tụi nó cả. Chúng không biết là
bom không nổ, mà cũng chẳng ai khác biết! – Giọng
bà đầy giận dữ khinh miệt, như muốn bào chữa cho
câu chuyện bà đang nói. Khi bà ta nhìn lên thấy
Bailey đang chăm chú nhìn mình, Violet nói có vẻ
như tự biện hộ. – Cô có thể đọc bất cứ tờ báo nào ở
Virginia ra ngày hôm sau đó, và biết đến chuyện
Tổng thống tặng huy chương cho chúng, nhưng rồi
chẳng có gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.