CÂY SA KÊ LƯU LẠC - Trang 73

Trên tay anh cầm theo một cái túi, thở hổn hển nói: "May mà còn kịp!"

Tôi kinh ngạc nhìn anh. Sao anh giống như nghe được tiếng kêu gọi của

chuông vậy?

"Chúc mừng năm mới!" Anh mỉm cười nói.

"Sao anh lại chạy về đây?" Mắt tôi có chút ẩm ướt.

"Sợ em một thân một mình sẽ cảm thấy tủi thân." Anh giải thích.

Tôi mỉm cười nói với anh: "Chúc mừng năm mới."

Anh rất quan tâm mà giả bộ không thấy tôi khóc, đặt cái túi kia lên bàn.

"Anh mang theo gà tây về cho em ăn nè, còn có rượu sâm banh!" Anh

lấy trong túi ra một chai rượu sâm banh ướp lạnh.

Tôi nhíu mày lẩm bẩm: "Gà tây không ngon."

Anh nói với vẻ tức giận: "Em đừng có quá soi mói, có gà tây để ăn đã

may mắn lắm rồi. Đồ ăn trong nhà hàng gần như đều đưa cho người ta ăn
sạch, con gà tây này là anh giữ lại từ sớm đó."

"Nhà hàng đóng cửa rồi sao?"

"Còn rất nhiều khách, anh chỉ đem gà tây về cho em ăn, sau đó phải đi

liền. Này, của em!" Anh giơ đùi gà tây trên tay cho tôi.

Cái đùi gà đó còn to hơn bắp chân của tôi. Ai bị nó đập trúng, chắc sẽ bị

thương nặng.

Chúng tôi ăn gà tây, uống sâm banh, tôi có hơi chếnh choáng. Đỗ Vệ

Bình bỗng nhiên đứng dậy, phủi cái mông, xoa nắn hai tay. Anh cười tươi
nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.